Toi rồi! Lâm Mị thầm nhủ thế rồi vội vã quay đầu, dùng tay bịt mũi, ổn định hô hấp, nhanh chóng lui về phía sau. Giữa chốn đông người thế này, nếunhũn người ra đó, quá bằng làm trò cười cho thiên hạ, sau này mặt mũinào gặp người khác.
Tô Trọng Tinh thấy Lâm Mị đỏ mặt, giơ tay áoche mặt lui về phía sau, ma xui quỷ khiến, dĩ nhiên nhớ đến con dê conbị mình đè lên trong giấc mơ đêm hôm kia, không tránh được việc sữngngười dừng bước.
“Sao muội muội lại hắt xì vào mặt biểu ca vậy?”La Minh Tú xoay người bước ra từ sau bụi hoa, duỗi tay ra, tóm lấy cổtay Lâm Mị, hung hăng bóp chặt, môi vẫn nở nụ cười, “Còn không nhanh lấy khăn ra lau mặt cho biểu ca.”
Mặc kệ thế nào, nếu có nhũn người, nhũn vào người La Minh Tú vẫn hơn. Lâm Mị bị La Minh Tú lôi kéo, thuậnthế dựa vào người La Minh Tú, nhất thời cảm thấy hai đầu gối nhũn ra,cột sống mềm xuống, biết là làm thế cũng không hay nhưng đành bất chấptất cả, quay người ôm La Minh Tú, gục đầu lên vai La Minh Tú, nũng nịu:“Trọng Tinh đại ca dọa em, em bị dọa đến mềm nhũn hai chân. Tỷ tỷ cầmkhăn lau hộ em.”
La Minh Tú bị Lâm Mị ôm như vậy, có chút ngơngác, thân thể cứng đờ, nhưng chỉ một lát sau lại cười ngọt ngào, “Muộimuội thật nhát gan.”
Nếu La Minh Tú và Lâm Mị nhìn nhau hằn học,hoặc là túm tóc bạt tai, Tô Trọng Tinh sẽ không cảm thấy kỳ quái. Nhưnggiờ hai người lại ôm nhau, cười thân thiết như hai chị em gái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-chi-tu/39886/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.