Xuân chưa tàn, cánh chim cuối trời, hoa khoe sắc thắm, cảnh đẹp mê người.
Năm ngoái có một căn nhà cỏ được dựng lên ở mé đông Liễu phủ, khoảnh đấttrống quanh nhà cỏ trồng dưa và một vài giống rau quả khác, bên cạnh nhà cỏ là một khóm trúc, dưa chuột leo dàn lủng lẳng.
Nhá nhem tối,gió đêm thổi vi vu, Liễu Vĩnh đẩy cửa đi vào, thấy trên bàn đặt một cáigiỏ, hắn mở ra xem thấy là rượu và thức ăn, hắn cười xấu xa bầy rượu vàthức ăn ra bàn, gắp một miếng nhấm nháp, lẩm bẩm: “Nữ công của tiểu Mịđúng là tuyệt vời, chỉ là một đĩa rau cải mà cũng xào ngon miệng nhưthế.” Nói xong lại rót rượu ra uống, nhận ra là rượu Lâm Mị tự ủ, mặtmày rất hớn hở.
Tiểu Âm Âm đã hơn sáu tháng, là giai đoạn quấnngười nhất, đêm nào cũng phải nằm cạnh Lâm Mị mới chịu ngủ. Hơn nữa tuycòn nhỏ, nhưng lòng chiếm hữu rất mạnh, không chịu cho người khác đếngần Lâm Mị, Liễu Vĩnh hơi có chút hành động thân mật, cô bé liền khócváng lên, đến khi Liễu Vĩnh buông tay mới thôi.
Liễu Vĩnh phảingủ chay mấy ngày, rơi vào đường cùng đành lặng lẽ gửi cho Lâm Mị một tờ giấy, hẹn nàng ra nhà cỏ. Lâm Mị hiểu ý, tự tay chuẩn bị rượu và thứcăn, cho người mang giỏ thức ăn ra trước, lại nhân lúc không bận bịu concái, nhắn Liễu Vĩnh đi trước, nói chờ nàng cho tiểu Âm Âm ngủ rồi sẽđến.
Liễu Vĩnh nghe được lời nhắn của Lâm Mị như mở cờ trongbụng, trời còn chưa tối đã chạy đến nhà cỏ. Nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-chi-tu/2958887/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.