Gió đêm lướt qua cành liễu. Lâm Mị dựa lưng vào thân cây, ngón cái và ngóntrỏ bấu chặt đến nỗi đứt cả cành mềm. Ngực như bị chèn đầy bùn nhão, vôcùng khó chịu.
Không chỉ khó chịu cho bản thân, mà còn khó chịu cho Liễu Vĩnh.
Nàng mồ côi cha mẹ, không nơi nương tựa, từ Dịch Châu ngàn dặm xa xôi lênkinh, tìm đến Tô gia yêu cầu thành hôn, chẳng qua chỉ là mong nửa đờisau có nơi nương tựa, an ổn sống qua ngày. Không ngờ rằng mọi chuyện lại biến hóa đến nước này. Bây giờ sống ở Hầu phủ, mục đích vẫn là tìm kiếm một hôn sự tốt, tương lai có người bảo vệ chu đáo, không phải chịu cảnh lưu lạc.
Vừa nãy, Chu Mẫn Mẫn hỏi nàng về ấn tượng với Sử BìnhTá, ý tại ngôn ngoại, cho thấy phu nhân Vĩnh Bình Hầu và Sử phu nhân đãthương lượng qua, chỉ cần nàng gật đầu, là có thể đính hôn. Từ lúc đóđến giờ, nàng cũng từng cân nhắc cẩn thận một phen, đưa ra kết luận SửBình Tá là một lựa chọn không tệ. Nhưng lúc này, lại nhìn thấy Sử BìnhTá và Nhị Công chúa nói chuyện thân thiết, rõ ràng đã là một đôi.
La Minh Tú vì muốn ép nàng từ hôn với Tô Trọng Tinh, không từ cả những thủ đoạn đê hèn nhất để hãm hại. Bây giờ Nhị Công chúa lại là một đôi vớiSử Bình Tá, nếu biết phu nhân Vĩnh Bình Hầu đang muốn gả nàng cho SửBình Tá, không biết sẽ còn trêu ghẹo thế nào.
Lúc này nghe đượccâu chuyện của Sử Bình Tá và Nhị Công chúa, thì ra là Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-chi-tu/2958844/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.