Xe ngựa của Trần Dung dưới sự chú mục của mọi người chậm rãi rời đi.
Khi mấy chiếc xe ngựa đến con phố chính, không còn có ai coi trọng liếcnhìn một cái: Thành Kiến Khang, quý tộc vốn nhiều như cẩu, hoàng thânđầy đường.
Trần Dung vén rèm xe, nhìn thành Kiến Khang náo nhiệt bên ngoài. Thời gian này, nàng vẫn đều không đi dạo trên đường. Nàngbiết diện mạo của mình không tốt, dễ dàng trêu chọc đám hoàng vinh quýtộc. Bởi vậy, cho dù cảm thấy tò mò với thành trì này, nàng cũng vẫnnhẫn nại.
Nhưng mà về sau hẳn là không sợ nữa rồi, vào bổn gia,lây danh hào của bổn gia, Trần thị A Dung nàng không phải là người tùytiện có thể động vào được nữa.
Trên ngã tư đường, tiếng cườicùng tiếng ca của các thiếu nữ thỉnh thoảng truyền đến. Trong mùi hươngnồng đậm, một đám nữ tử y lí tung bay, váy dài eo nhỏ chạy qua phíatrước xe ngựa Trần Dung.
Khi Trần Dung đang nhìn xung quanh mọi nơi, xe ngựa chậm rãi chạy vào Trần phủ.
Chu môn phủ đệ, ngõ nhỏ sâu thẳm, trong phong cách cổ xưa lộ ra một vẻ thần bí trăm chuyển ngàn hồi, đây là ấn tượng mà bổn gia dành cho nàng. Nhìn quanh trái phải, tựa hồ mỗi một lá cây, mỗi một cọng cỏ ở nơi này đềuđược tân trang tỉ mỉ, có sự ý nhị nào đó.
Có điều hiện tại TrầnDung đối với những điều này đã không còn cảm giác. Nàng mất hứng kéo rèm xe xuống, tùy ý để rèm xe theo gió phiêu lãng phất qua gương mặt.
Cũng không biết qua bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cong-khanh/2509470/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.