Bình ẩu nhủ thầm sau một lúc, lại chuyển sang nói với Trần Dung: “Nữlang, người nói xem, tuổi Tôn tiểu lang cũng không còn nhỏ, hẳn là chưacưới vợ đúng không, nếu không, để ẩu đi hỏi thử cậu ấy xem sao?”
Trần Dung lắc đầu.
Nàng đưa mắt nhìn phương xa, thản nhiên nói: “Có một số việc không thể nóngvội. Quýnh quáng lên thì không thể đạt được điều gì cả.”
Bình ẩu than thở nói: “Nô không hiểu.”
Trần Dung buông rủ hai mắt, vươn tay đặt lên huyền cầm, sau khi vài tiếngđàn du dương phát ra, lại nói: “Nay, toàn bộ mọi người ở Nam Dương đềucho là ta ái mộ Vương Thất lang. Chỉ chớp mắt lại chuyển hướng sangtrượng phu khác, vậy chẳng phải là hư tình giả ý hay sao? Ẩu, ngươi cũng biết mà, bốn chữ hư tình giả ý có thể tổn hại thanh danh của mộtngười.”
Bình ẩu vội la lên: “Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?Chẳng lẽ cả đời này của nữ lang, ngoại trừ Vương Thất thì không lấy ailàm phu sao?”
Tay phải Trần Dung khẽ gẩy, phát ra liên tiếp tiếng đàn thanh thúy như nước suối.
Bình ẩu ngây người một lúc, vẫn nhịn không được kêu lên: “Nữ lang, nữ lang?”
Trần Dung buông lỏng tay, tiếng đàn êm ái im bặt, nàng rũ hai mắt, từ từnói: “Ẩu, nếu Tôn Diễn đã trở lại, như vậy ta cũng có thể thả lỏng mộtchút.”
Nàng chậm rãi ngẩng đầu lên.
Lúc này, ánh mắt Trần Dung có chút kỳ quái, mang theo ý tươi cười, lại mang theo một chút xa xôi.
Nàng nhìn Bình ẩu chăm chú, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cong-khanh/2509289/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.