Chương 5: Chơi cờ
Đúng là Tô Tú biết mắng người, nhưng trừ phi hết kìm nổi thì nàng mới mắng. Nữ chính nguyên tác sẽ không dùng từ ngữ khiếm nhã, lại càng không chửi Bạch Đằng một cách thô tục trước mặt nhiều người như vậy.
Cả sân bỗng lặng ngắt như tờ.
Mới đầu Tô Tú không hay biết gì, mãi đến khi nàng liếc thấy Huyền Bồng chân quân đứng gần sân luyện võ qua khóe mắt thì tim khẽ nảy lên một cái.
Trời ạ!
Ngài ấy nghe thấy rồi!
Tô Tú đóng đinh tại chỗ, vẻ mặt chẳng kém gì Bạch Đằng vừa bị nàng mắng.
Giờ nào rảnh mà quan tâm Bạch Đằng hay sư huynh nữa, Tô Tú dõi mắt nhìn Huyền Bồng chân quân, đầu óc nhanh chóng nghĩ xem nên giải thích thế nào mới ổn.
Hoài Minh chân quân hắng giọng bước tới, đanh mặt quát đám đệ tử: “Tụ tập ở đây làm ẩm ĩ gì hả, tháng này các ngươi đã hoàn thành bài tu luyện căn bản chưa? Còn không mau tới Trắc Linh Đài kiểm tra linh lực đi”
Bấy giờ đám đệ tử mới lần lượt tản đi, chẳng qua vẫn lén nhìn Tô Tú. Một vài người gắng nhịn cười, vài kẻ khác thì ánh mắt ẩn chứa sự nghỉ ngờ và hoang mang. Những người đó là hai sư huynh của Tô Tú.
“Sư muội..” Đại sư huynh vẫn đang tìm từ chọn câu, nhất thời không biết phải nói gì mới phải, nhưng Nhị sư huynh lại im như thóc, chần chừ hồi lâu mới đưa tay xoa đầu Tô Tú, sự do dự lúc trước biến thành kiên định, dùng thái độ tán thành khen ngợi: “Mắng giỏi lắm” ---Đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-co-khuot-moi-tan-duoc-nu-chinh/398391/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.