Khác với nữ chính đáng thương trong truyện, Triệu Y Nguyệt được nuông chiều từ bé, nàng chưa từng đánh ai, cũng chẳng hề bị ai đánh bao giờ.
Tuy nàng khá rộng lượng với người có ngoại hình đẹp, nhưng tiền đề là người này không đánh nàng.
Quốc sư chẳng hỏi gì, chỉ yên lặng dẫn đường. Lúc tới cổng điện Kim Long, ông ta dừng lại bảo Triệu Y Nguyệt: “Tối nay lễ cầu phúc ở điện Kim Long ngoài Thái tử phi thì không ai được phép bước vào đại điện nữa.”
Một cung nữ đi tới, cung kính đưa món đồ trong tay cho Triệu Y Nguyệt. Quốc sư nói: “Đây là thuốc giảm sưng.”
Triệu Y Nguyệt cũng không biết ông ta sai người đi lấy lúc nào, nàng nhận cái hộp nhỏ xong thì vừa lau nước mắt vừa hỏi: “Cầu phúc phải làm gì ạ?”
Bấy giờ, Quốc sư nhìn nàng như đang nghiền ngẫm gì đó, “Có lòng thành là đủ.”
----- Đọc full tại Truyenfull.vn ------
Triệu Y Nguyệt: “..”
Nàng không kìm lòng mà khẽ hỏi: “Quốc sư đại nhân, là rồng vàng ban chỉ dụ bảo ta tới đây thật sao?”
“Đương nhiên.” Quốc sư gật đầu cười đáp.
Triệu Y Nguyệt hoảng hốt. Quốc sư nhìn theo bóng Triệu Y Nguyệt đi vào, cùng đám người ở lại khom lưng cậy nhờ: “Xin Thái tử phi hãy cầu khấn Rồng vàng bảo hộ Đại Càn trường tồn muôn đời, quốc thái dân an.”
Triệu Y Nguyệt cảm đèn đi vào trong, nhủ thầm trong bụng rằng sau này Đại Càn có một hoàng đế như Tiêu Vũ thì sớm muộn gì cũng diệt vong.
Tuyết đọng dày đặc trong điện Kim Long, tuy là ban đêm nhưng đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-co-khuot-moi-tan-duoc-nu-chinh/398343/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.