Chương trước
Chương sau
 
Một đám Nhiếp Hồn Sư ở vào tình thế bắt buộc, lúc này nhìn máu đen rơi từ trên hư không xuống, bọn họ yên tĩnh khác thường. Xung quanh chỉ còn lại tiếng gió gào rít. Sau khi trầm tĩnh một lúc lâu, rốt cục có Nhiếp Hồn Sư không sợ chết bay như tên bắn về phía trước.
 
Nhiếp Hồn Sư bước vào trong đó, hắn dùng năng lượng tầng tầng lớp lớp bao vây xung quanh, nín thở. Trên đường đi bay như tên bắn, lại không phát sinh một việc gì.
 
Mọi người mừng rỡ. Một đám đều giống Nhiếp Hồn Sư này, chặt chẽ bảo vệ quanh thân, bay nhanh về phía đỉnh phủ đệ đang phát ra hào quang chói mắt. Hơn mười người người không dám đi quá nhanh, cũng không dám đi quá chậm. Bọn họ biết, tuy rằng lúc này đã phá mở được cấm chế, nhưng vẫn có cạm bẫy đang chờ đợi bọn họ. Chuyến này muốn nhận được Phệ Châu, sợ phải không qua không ít cửa ải.
 
Ngay khi một đám các Nhiếp Hồn Sư xông vào cạm bẫy, tốc độ dung hợp làn khói vào nam tử vương tọa cũng càng lúc càng nhanh.
 
Đợi hết một canh giờ, cuối cùng làn khói nhẹ rốt cục đã dung nhập trong cơ thể nam tử vương tọa. Nghệ Phong mừng rỡ, đồng thời không khỏi thở dài một hơi. Thời gian một canh giờ, cấm chế đã bị phá. Cho dù có cạm bẫy, hẳn đối phương đã xông tới gần. Dù sao, có nhân số đông, cạm bẫy gì không thể phá được? Huống chi đều là nhưng cường giả có thực lực đáng sợ.
 
- Tiền bối! Đã xong chưa?
 
Nghệ Phong nhìn nam tử vương tọa, thở nhẹ một hơi nói.
 
Bởi vì đối phương dung hợp, Nghệ Phong cảm giác được liên hệ với ấn ký đã đánh vào trong linh hồn thể nam tử vương tọa yếu đi rất nhiều. Mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng Nghệ Phong không cảm thấy lo lắng. Tuy rằng đã yếu đi rất nhiều, nhưng đủ khiến đối phương không dám ra tay với hắn.
 
- Chỉ là dung hợp bước đầu, muốn hoàn toàn dung hợp còn có chút phiền phức.
 
Nam tử vương tọa thấp giọng nói với Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong gật đầu. Nếu một hồn thể đã bị xé thành hai nửa có thể dung hợp lại nhanh như vậy, thì không thể nào nói nổi. Bất quá cho dù như thế, Nghệ Phong vẫn cảm nhận được thực lực của đối phương đã tăng vọt lên rất nhiều. Thực lực của hắn từng chỉ sánh ngang với Nghệ Phong. Nhưng hiện tại Nghệ Phong phát hiện, nam tử vương tọa đã cao hơn hắn.
 
- Chờ khi nào rời khỏi tòa thành trì này, ta lại giúp tiền bối dung hợp hoàn toàn, đồng thời khôi phục thực lực.
 
Nghệ Phong nhìn nam tử vương tọa nói.
 
- Ừ! Vậy ta nhờ ngươi.
 
Sau khi nam tử vương tọa từ biết Nghệ Phong đạt được y sư bát giai, thái độ đối với Nghệ Phong đã tốt hơn rất nhiều. Hắn hiểu được nếu muốn lực lượng hồn thể của hắn khôi phục lại toàn bộ, về sau vẫn phải dựa vào Nghệ Phong.
 
- Bây giờ còn phải đi cướp Phệ Châu về. Cấm chế đã bị phá trừ một canh giờ trước.
 
Nghệ Phong nhìn nam tử vương tọa nói. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Ánh mắt nam tử vương tọa nhất thời cứng lại:
 
- Cấm chế đã phá? Vậy ngươi đi theo ta. Tuy rằng năm đó bản vương và lão gia hỏa kia đã bố trí một ít cạm bẫy. Nhưng lúc đó chỉ tùy ý thiết lập. Cấm chế vừa vỡ, căn bản cạm bẫy này không còn có tác dụng quá lớn. Đương nhiên, có thể ngăn cản trong chốc lát.
 
Nghe thấy những lời này, Nghệ Phong càng âm thầm sốt ruột!
 
- Trước hết, mở cửa cung ra đã. Ngươi đi theo bản vương. Dùng tốc độ nhanh nhất đi tới đỉnh thành chủ phủ.
 
Nam tử vương tọa nói.
 
Nghệ Phong không nói những lời vô nghĩa. Phệ Châu trong cơ thể bạo phát. Toàn bộ truyền lên cửa cung. Khi cửa cung mở ra một kẽ hở, hắn thi triển ánh mắt ra hiệu với nam tử vương tọa. Khi hắn nhẹ nhàng ra, Nghệ Phong cũng thi triển Thuấn Di ra ngoài.
 
- Đi!
 
Nhìn Nghệ Phong đi ra, nam tử vương tọa không nói những lời vô nghĩa, dẫn theo Nghệ Phong bay như tên bắn về một hướng.
 
Đây vốn chính là phủ đệ của hắn, tất nhiên không ai thông thạo hơn hắn. Đi theo phía sau hắn, trên đường không thể nhanh hơn. Ngay cả một cạm bẫy cũng không đụng tới.
 
...
 
Khi Nghệ Phong còn đang cấp tốc đi đường, một đám người đã đột phá được tầng tầng lớp lớp cạm bẫy. Một vài người thậm chí đứt tay đứt chân, nhưng vẫn xốc lại tinh thần đứng thẳng. Tới nơi này, mọi người cảm giác lực lượng trong cơ thể chậm rãi bị hút ra ngoài. Tất cả mọi người hiểu đã vượt qua được cạm bẫy. Bởi vì giờ phút này bọn họ đã ở trong phạm vi của Phệ Châu. Có Phệ Châu ở đây, căn bản không thể thiết lập cạm bẫy được. Vởi vì thiết lập cạm bẫy cần phải có năng lượng. Mà năng lượng cần thiết lại bị Phệ Châu thôn phệ. Thiết lập còn dùng được không?
 
- Rốt cục đã tới!
 
Mọi người hít một hơi thật sâu. Tất cả nhìn về phía xa. Phía xa giống như một biển lửa. Khắp nơi đều là năng lượng thuộc tính hỏa. Năng lượng thuộc tính hỏa mạnh mẽ không ngừng cuồn cuộn giống như núi lửa phun trào.
 
- Phệ Châu thuộc tính hỏa.
 
Trong đó có người hưng phấn, có người cảm thấy mất mát.
 
Đối với Nhiếp Hồn Sư mà nói, bọn họ tìm được Phệ Châu có thuộc tính dễ dung hợp sẽ phát huy uy lực tới lớn mức nhất. Nếu là thuộc tính khác, dung hợp chắc chắn sẽ khó khăn hơn vạn lần.
 
Vốn việc dung hợp Phệ Châu đã là nguy hiểm đáng sợ. Có thể tương đương với việc đấu với Diêm Vương. Giờ phút này còn khó hơn vạn lần. Có thể tưởng tượng được sự khủng khiếp trong đó. Cho nên có người nói, không phải là tu luyện cùng thuộc tính, căn bản là không thể dung hợp.
 
Nhưng mặc dù như thế, võ giả có năng lượng không phải thuộc tính hỏa không vì vậy mà rời khỏi. Bọn họ tốn nhiều tinh lực như vậy, cửu tử nhất sinh mới đi đến nơi đây, chắc chắn không có đạo lý xoay người rời khỏi.
 
Cho dù thật sự phải gặp khó khăn vạn lần so với với người khác, sau khi dung hợp uy lực cũng không kém người khác. Bọn họ muốn tranh thêm một lần. Lúc này đã chết nhiều như vậy còn quay về, chết lại một lần nữa đã làm sao? Có thể đi đến nơi đây đều là người tâm trí cứng cỏi.
 
Mọi người ngăn cản lực thôn phệ của Phệ Châu, rời khỏi biển lửa đỏ rực phía xa. Rất rõ ràng, những Nhiếp Hồn Sư đều có chuẩn bị trước. Căn bản không thiếu đan dược. Bọn họ vừa thôn phệ từng viên từng viên đan dược cao giai, vừa ngăn cản lực thôn phệ của Phệ Châu lực, không ngừng di chuyển về phía Phệ Châu.
 
Bất quá, tốc độ chuyển động không nhanh. Tất cả mọi người hiểu rõ, lúc này người tới đầu tiên tuyệt đối là chim đầu đàn. Sợ là chỉ cần đi đến đầu tiên, cho dù là hai lão giả hắc bào cũng sẽ bị hơn mười người bao vây tấn công.
 
Đây chính là đạo lý đánh chim đầu đàn.
 
Chậm rãi di chuyển về phía trước, bọn họ cảm giác được lực thôn phệ càng lúc càng mạnh. Bất quá đối với những Nhiếp Hồn Sư có thực lực cường đại mà nói, với đẳng cấp thực lực của bọn họ phối hợp với đan dược, lực thôn phệ này không thể làm gì được bọn họ.
 
Một đám áp chế hưng phấn trong lòng. Tốc độ mọi người dần dần nhanh hơn hơn.
 
Đặc biệt kà lão nhân giả hắc bào. Ánh mắt càng nóng bỏng. Hắn vốn là Nhiếp Hồn Sư thuộc tính hỏa. Nhận được viên Phệ Châu này quả thực là như hổ thêm cánh. Thực lực tăng mạnh.
 
...
 
Lúc này, Nghệ Phong và nam tử vương tọa lại đang chui trong phủ đệ thành chủ. Thành trì này không nhỏ. Muốn đẩy được cạm bẫy mà năm đó nam tử vương tọa đã lưu lại, chỉ cần tốn thời gian cực nhỏ.
 
Sau khi liên tiếp đi tới, rốt cục Nghệ Phong đã tới được vị trí trung tâm của phủ đệ thành chủ. Nhìn thành chủ tháp cao ngất trong mây, vừa định thi triển thân pháp lắc mình đi lên lại bị đối phương giữ chặt.
 
- Từ bên trong tháp đi vào. Bằng không ngươi sẽ phải xông vào cạm bẫy giống như bọn họ, được một mất mười.
 
Nghệ Phong nhíu mày:
 
- Đi theo phía trong tháp sợ là không kịp.
 
Nam tử vương tọa nói:
 
- Chắc chắn là không kịp, nhưng đây là cách tốt nhất. Với thực lực của ta và ngươi, muốn xông qua cạm bẫy này sẽ tốn rất nhiều thời gian.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.