Chương trước
Chương sau
 
Nhìn thư tịch tu thân dưỡng tính vài ngày, Nghệ Phong cảm giác lệ khí trong cơ thể dần dần tiêu tán, toàn thân cũng vô cùng bình an, có một loại cảm giác thăng hoa. Nghệ Phong cảm thấy rất thích loại cảm giác này. Điều này khiến cho Nghệ Phong bật cười, hồi còn học đại học, hàng ngày hắn đều đọc các loại thư tịch tu thân dưỡng tính, người trong ký túc xa thường xuyên mắng hắn vô vị, không biết đi tìm con đường đi kiếm tiền.
Lúc đó hắn chỉ mỉm cười cho qua, vẫn như cũ làm theo ý thích của mình. Toàn thân mơ hồ có khí chất xuất trần khiến mấy người bọn họ cười mắng Nghệ Phong giả bộ ngưu bức. Hiện giờ xem ra đúng là có thể tu thân dưỡng tính, cỗ khí chất đó cũng không phải là làm bộ làm tịch.
Nghệ Phong thật không ngờ lại đi vào rập khuôn như trước, để đạt được điều này hắn mất ăn mất ngủ mấy ngày. Lấy tính tình np, đây không phải điều hắn có thể nghĩ tới.
Tuy rằng chỉ là vài ngày, còn xa xa không đạt tới cảnh giới tu thân dưỡng tính. Thế nhưng mấy ngày nay Nghệ Phong đột phá cảnh giới cũng dần trở nên yên ổn.
Lúc này Nghệ Phong mới bắt đầu xem lướt qua các điển tịch của Tà Tông, Tà Tông tồn trữ số lượng cực lớn. Rất nhiều thư tích Nghệ Phong chỉ liếc mắt lướt qua, trong đó ghi chép đủ các loại tài liệu về tông môn, thậm chí có cả mấy nghìn năm trước.
Đối với những thữ này Nghệ Phong không hề hứng thú, hắn chỉ tùy ý cầm mấy bản lên đọc lướt qua rồi để về chỗ cũ. Nếu như muốn xem hết chỗ tài liệu này, sợ rằng không mất một hai năm không có khả năng xong.
Đúng như Nghệ Phong dự đoán, Tà Tông không hề thiếu khuyết vũ kỹ. Mặc dù những vũ kỹ này đưa ra ngoài sẽ bị tranh đoạt tới vỡ đầu chảy máu, thế nhưng ở trong Tà Tông, những vũ kỹ đó chỉ có tác dụng bày biện.
Nghệ Phong quét mắt qua những vũ kỹ này, rất nhiều vũ kỹ đều là tinh phẩm, có một chút quỷ dị và kỳ lạ. Ví dụ như một loại vũ kỹ Nguyệt Giai có thể biến gỗ thành lửa. Còn có một loại vũ kỹ có thể biến người tu luyện trở nên mềm mại như rắn. Trong tất cả các loại vũ kỹ đó đều có đặc sắc của riêng mình.
Đương nhiên, vũ kỹ Nhật giai trong đó cũng rất nhiều, nhưng bởi vì nhiều tác dụng kỳ lạ hạn chế sử dụng cho nên Nghệ Phong không thể tu luyện được bao nhiêu. Chẳng qua, ánh mắt hiện giờ của Nghệ Phong rất cao, vũ kỹ Nhật giai cũng chỉ chướng mắt.
Nghệ Phong tùy ý tìm kiếm, vũ kỹ Tà Tông cất dấu đều có chỗ đặc biệt. Nghệ Phong lựa chọn cũng phải đứng lên ngồi xuống không biết bao nhiêu lần. Đến lúc cuối cùng đành chọn cho xong hai loại vũ kỹ Nhật giai hợp kích và ba loại vũ kỹ Nhật giai công kích.
Nghệ Phong tìm xong rồi vẫn muốn tìm thêm, mặc dù hắn rất muốn ở tại đây, không có việc gì thì nhìn đặc điểm của những vũ kỹ này để tăng thêm hiểu biết. Thế nhưng lão đầu tử đang đợi hắn nên đành phải thu thập trang bị rời đi. Trong lòng hắn cũng có chút mong mỏi, không biết truyền thừa Tà Đế sẽ là vật gì. Có lẽ cũng sẽ không kém đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nghệ Phong có chút không muốn nhìn lại Lục Lâu một lần nữa, nếu có thể ở trong đây đọc hết các loại vũ kỹ suốt một năm nửa tháng thì sợ rằng hiểu biết về vũ kỹ có thể đạt tới cấp bậc Tông Sư.
- Tìm được rồi?
Đột nhiên Triệu lão xuất hiện trước mặt Nghệ Phong, nhìn bí tịch trong tay hắn hỏi.
- Tìm được rồi!
Nghệ Phong cung kính đáp.
- Đưa ta xem!
Triệu lão lấy năm loại vũ kỹ từ trong tay Nghệ Phong xem xét. Sau đó ngẩng đầu nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi vẫn có vài phần nhãn lực, tuy không phải Địa giai nhưng lại rất thích hợp, cố gắng bảo quản, tương lai nếu có cơ hội hãy để lại vào trong Tà Tông. Dù sao đây cũng là do tiền bối lưu lại, không thể bị đánh mất.
Nghệ Phong cùng kính đáp:
- Tiểu tử biết.
Triệu lão đưa vũ kỹ lại cho Nghệ Phong, đối với những thứ này lão vẫn còn chút coi trọng, không nói tới vũ kỹ Dung Hợp kia, chỉ cần ba môn vũ kỹ công kích đều có đặc thù riêng đã vô cùng quý giá. Ví dụ như trong đó có một loại, tu luyện tới mức tận cùng có thể biến thân thể chuyển hóa thành sắt thép, đao kiếm bình thường đã không còn tác dụng.
- Ngươi muốn nhờ ta kiểm tra chuyện tình bảo điển Bạch gia, quả thật trước đây có vị tiền bối Thánh tông đã đoạt về đặt trong này. Chỉ có điều để ở nơi nào ta còn không rõ. Để ta kiểm tra điển tịch một lần nữa giúp ngươi!
Triệu lão nói rằng.
Nghệ Phong ngẩn người, hắn thật không ngờ có bảo điển Bạch gia hạ lạc nơi đây:
- Triệu lão hết sức là được, nếu như không tìm được cũng không sao!
Thật ra đối với Nghệ Phong không có cũng không sao, nhưng nếu có thì hay nhất, như vậy có thể mượn hơi Bạch gia. Nếu như không có, lẽ nào Bạch gia còn muốn cường thế với hắn sao?
- Ừm! Đi thôi! Bảo Liễu Nhiên khi nào có thời gian tới tìm ta!
Triệu lão nhàn nhạt nói.
- Vâng! Tiểu tử xin cáo lui!
Nghệ Phong cung kính thi lễ, để vũ kỹ vào trong giới chỉ đi về phía tầng năm. Hắn thầm nghĩ không biết Triệu lão là ai, cư nhiên có thể phân phó lão đầu tử tự mình tìm đến. Chỉ là chuyện này càng khiến Nghệ Phong vững tin vào suy đoán của mình, nhất định Triệu lão là một vị tiền bối có bối phận cưc cao trong Thánh tông. Hơn nữa rất có khả năng có quan hệ sâu xa với Tà Tông.
- Thật không biết Triệu lão mạnh tới đâu, không biết có hơn lão đầu tử không?
Đáy lòng Nghệ Phong âm thầm suy đoán, chỉ là lập tức nở nụ cười, cho dù Triệu lão có mạnh thì chỉ sợ cũng không có khả năng vượt qua lão đầu tử. Lão đầu tử ngưu bức cỡ nào chứ, ngay cả lão gia hỏa Quái lão đầu kia cũng không dám ứng chiến, kể cả Triệu lão mạnh cũng không thể mạnh hơn lão đầu tử. Có đôi khi, tuổi tác không có tác dụng quá lớn.
...
Nghệ Phong đi ra khỏi Vũ Kỹ các liền tìm tới tam trưởng lão. Lần trước mời tam trưởng lão luyện chế đan dược, tam trưởng lão thấy Nghệ Phong xuất ra Tuyết Linh Quả cũng vô cùng chấn động, Nghệ Phong nói tên mấy loại đan dược thất giai cho tam trưởng lão nhưng hắn cư nhiên không lộ vẻ ngần ngại gì. Dáng vẻ phong vân khinh đạm làm đáy lòng Nghệ Phong càng thêm xác định y thuật kinh khủng của tam trưởng lão.
Chỉ là tam trưởng lão cũng chỉ luyện chế một Tuyết Linh Quả, quả còn lại đưa cho Nghệ Phong làm đồ dự phòng. Lão bảo tương lại nếu có cơ hội thì Nghệ Phong thử tự mình luyện chế đan dược thất giai, Nghệ Phong nào dám dùng thiên tài địa bảo như vậy để luyện chế đan dược thất giai a. Nếu như luyện chế thất bại hắn sẽ thương tâm tới chết. Chỉ là thấy tam trưởng lão kiên định cho nên Nghệ Phong chỉ có thể thu hồi Tuyết Linh Quả, thầm nghĩ cứ giữ lấy, chờ tương lại đạt được bát giai thì mang ra luyện chế.
Nhưng mà một câu nói của tam trưởng lão khiến tính toán của Nghệ Phong bị thất bại. Tuyết Linh Quả cư nhiên không thể giữ được lâu, Nghệ Phong đột phá tới bát giai không biết phải chờ đến lúc nào, nói không chừng lúc đó Tuyết Linh Quả đã bị nát vụn.
Nghệ Phong nghĩ vậy không khỏi có chút bất đắc dĩ. Tuy rằng Nghệ Phong biết luyện chế đan dược thất giai có thể giúp hắn tăng y thuật lên cực nhanh, thế nhưng xác suất thành công thấp đến đáng sợ a. Hắn rất sợ lãng phí thiên tài địa bảo này!
- Quên đi! Đến lúc đó tự mình luyện chế thì sao. Chung quy tương lai cũng phải tới bước này!
Nghệ Phong thở dài một hơi, suy nghĩ một chút có nên đi thăm nơi ở của tam trưởng lão hay không. Lấy y thuật của tam trưởng lão, tỷ lệ thất bại sẽ không quá lớn. Mà thứ lão đầu tử muốn truyền cho khiến Nghệ Phong có chút hưng phấn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.