Chương trước
Chương sau
 
Nghệ Phong dùng thời gian vài ngày để dung hợp truyền thừa, ổn định cảnh giới mới tăng lên, tuy rằng chưa triệt để vững chắc thế nhưng cũng không còn cảm giác phập phồng lo sợ bị lệ khí phản phệ. Kể từ lúc đó, Nghệ Phong liền đi về phía Vũ Kỹ các.
Nghệ Phong đã đi tới Vũ Kỹ các nhiều lần, hắn nhanh chóng chạy một mạch tới tầng năm. Khi đi vào tầng thứ năm Nghệ Phong liền dừng lại, dường như đang đợi ai đó.
Quả nhiên, Triệu lão đột nhiên xuất hiện trước mặt Nghệ Phong, Nghệ Phong vội vàng tiến lên cung kính thi lễ:
- Triệu lão!
Triệu lão gật đầu, cặp mắt vẩn đục quan sát Nghệ Phong một phen, lập tức nhàn nhạt hỏi:
- Truyền thừa Tà Đế tiếp thu được mấy Lạc Ấn của Tà Đế?
- Bốn mươi chín!
Nghệ Phong cung kính đáp, đối với chuyện Triệu lão quen thuộc Tà Đế truyền thừa vô cùng kinh ngạc. Hắn thầm nghĩ Triệu lão thật quá thần bí, ngay cả Lạc Ấn của Tà Đế truyền thừa cũng biết rõ ràng.
- Bốn mươi chín Lạc Ấn?
Tinh quang trong mắt Triệu lão chợt lóe, thế nhưng lập tức biến thành vẩn đục. Cho dù Nghệ Phong cũng không kịp nhận ra điều đó.
- Cố gắng dung hợp ý thức chiến đấu, phối hợp cùng tinh lọc Lăng Thần Quyết sẽ có lợi lớn đối với ngươi. Có gì không hiểu Lăng Thần Quyết hãy hỏi Liễu Nhiên, không thể luôn tự mình tìm hiểu.
Triệu lão quay sang Nghệ Phong nói.
Ngay cả chuyện tình hắn tu luyện Lăng Thần Quyết mà Triệu lão cũng biết, trong lòng Nghệ Phong càng thêm kinh ngạc. Chẳng qua câu nói cuối cùng của Triệu lão khiến Nghệ Phong có chút bất đắc dĩ cười khổ. Lão đầu tử kia tính tình thất thường, một năm có thể thấy hắn một lần đã là kỳ tích rồi.
- Tiểu tử đã biết!
Nghệ Phong cung kính nói.
- Nếu Liễu Nhiên đã chọn người thay mặt Tà Đế xuất thế, vậy không cần ngươi thống nhất thiên hạ, thế nhưng không được phép làm giảm danh tiếng của Tà Đế. Những danh vọng do các đời Tà Đế trước gây dựng nên, ngươi chỉ được phép vượt qua chứ tuyệt đối không thể thua kém bọn họ.
Triệu lão nhàn nhạt nói.
Nghệ Phong nghe Triệu lão nói vậy cảm giác Triệu lão vô cùng để ý tới chuyện này. Đáy lòng Nghệ Phong hoài nghi không biết có phải Triệu lão là người Tà Tông hay không, hoặc là có quan hệ sâu xa với Tà Tông. Nhớ tới lão đầu tử luôn luôn cung kính, rất có thể có chuyện này.
Tuy rằng lão đầu tử kiêu ngạo, thậm chí còn không để người trong thiên hạ vào mắt thế nhưng đối với trưởng bối vô cùng cung kính. Nếu như Triệu lão và lão đầu tử có sâu xa, cho dù Triệu lão có yếu hơn thì lão đầu tử vẫn cung kính đối đãi như cũ.
- Tiểu tử đã hiểu!
Từ lúc Nghệ Phong tiếp thu truyền thừa Tà Đế đã hiểu trách nhiệm của mình. Lịch đại Tà Đế đều là người có một không hai trong thiên hạ, hắn không thể hạ thấp danh vọng của Tà Đế.
- Ừm! Chẳng qua ngươi còn rất trẻ, đây là tiền vốn lớn nhất. Không cần phải chịu áp lực quá lớn, tùy tâm sở dục, làm theo lương tâm là được. Cho dù đối địch với người trong thiên hạ thì thế nào?
Những lời này của Triệu lão kiêu ngạo tới cực điểm, đây là lần đầu tiên Nghệ Phong thấy khí thế của Triệu lão.
Chẳng qua khi nghe Triệu lão nói vậy, Nghệ Phong càng thêm hoài nghi Triệu lão có liên quan sâu xa với Tà Tông. Dù sao những lời hắn vừa nói chính là nguyên tắc của Tà Đế.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong lại cung kính thêm vài phần:
- Tiểu tử nhớ kỹ lời Triệu lão nói.
Triệu lão gật đầu, quay sang Nghệ Phong nói:
- Lần này tới Vũ Kỹ các để tìm gì?
- Lão đầu tử nói tầng sáu là nơi cất chứa tài liệu và vũ kỹ của Tà Tông cho nên tiểu tử đến xem!
Nghệ Phong nói ra mục đích.
Triệu lão gật đầu, nhìn lướt qua Thánh Linh giới trên ngón tay Nghệ Phong nói:
- Ngươi đi theo ta!
Nói xong, mang theo Nghệ Phong đi thẳng lên trên tầng năm.
Nghệ Phong nhớ kỹ Triệu lão nói hắn không có quyền hạn trên tầng năm, hiện giờ nghĩ lại sợ rằng toàn bộ Thánh địa cũng không có ai có quyền hạn cao hơn, lão suốt ngày thủ hộ tại Vũ Kỹ các, một tầng kia ai có thể đi?
Bỗng nhiên Nghệ Phong nhớ lại điều gì, hắn quay sang Triệu lão nói:
- Triệu lão, Lôi Đình Phá Nhật kiếm và kỹ năng dung hợp hai loại vũ kỹ Địa Giai có phải là người tùy ý đặt ở năm tầng hay không?
- Ừm!
Triệu lão không phủ nhận trả lời.
Nghệ Phong thầm nghĩ quả nhiên là vậy, làm gì có ai để vũ kỹ Địa Giai phơi bày ra như thế, tất cả đều do Triệu lão cố ý tạo thành.
- Không biết Triệu lão biết quyển bảo điển của Bạch gia hay không? Nghe nói nó và Lôi Đình Phá Nhật Kiếm có quan hệ sâu xa.
Nghệ Phong thuận miệng hỏi một chút chuyện tình của Bạch Hàn Tuyết.
- Bảo điển Bạch gia?
Triệu lão hơi nhíu mày, nhìn Nghệ Phong hỏi:
- Có liên quan với Lôi Đình Phá Nhật Kiếm?
Nghệ Phong gật đầu nói:
- Nghe nói trước đây có vị tiền bối thi triển Lôi Đình Phá Nhật kiếm là lấy từ bảo điển Bạch gia.
- Ừm! Lấy thì cứ việc lấy. Lẽ nào bọn họ còn muốn tìm tới Thánh tông ta để đòi sao?
Triệu lão chẳng hề để ý nói, hắn chưa từng nghe qua Bạch gia. Gia tộc như vậy hắn không cần phải để ở trong lòng.
Nghệ Phong nghe Triệu lão nói vậy thầm nghĩ thì ra trong thâm tâm lão cũng có hơi thở của Thánh tông.
- Việc làm của tiền bối Thánh tông tự nhiên tiểu tử không dám chỉ trích. Chỉ là nữ nhi Bạch gia đã giúp tiểu tử chút việc cho nên tiểu tử mới hỏi Triệu lão một chút!
Nghệ Phong giải thích.
Triệu lão nghe Nghệ Phong nói như vậy, hắn tùy ý đáp một tiếng:
- Ta giúp ngươi tìm xem! Mặc dù ở trong Vũ Kỹ các nhiều năm thế nhưng có bảo điển này hay không ta cũng không biết.
- Cảm tạ Triệu lão!
Nghệ Phong nói lời cảm tạ, đồng dạng hắn cũng không thể không xử lý việc này. Chỉ là vì còn thiếu Bạch Hàn Tuyết một cái nhân tình mà thôi.
- Ừm! Đưa tay ngươi qua đây!
Triệu lão đang đi vào trong thông đạo tới tầng sáu đột nhiên quay sang Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong nhanh chóng đưa bàn tay có Thánh Linh giới qua, Triệu lão để tay Nghệ Phong đặt ở trên tường. Ngón tay cái của hắn vừa lúc chui vào một cái lỗ. Thông đạo vào tầng sáu cũng vừa lúc mở ra.
- Triệu lão, lão đầu tử bảo ta hỏi ngài. Tiểu tử muốn mang một ít vũ kỹ hạ sơn. Không biết có được hay không?
Nghệ Phong nói ra mục đích chuyến đi này. Có thể lấy một ít bí tịch của Tà Tông về bồi dưỡng người bên mình, đến lúc đó thực lực của hắn cũng tăng mạnh. Nghệ Phong suy nghĩ Tà Tông gom góp bao nhiêu lâu như thế nhất định sẽ có vũ kỹ cao giai thích hợp.
Triệu lão hơi nhíu mày, miệng vừa định nói cái gì thế nhưng ánh mắt nhìn tới Thánh Linh giới trên ngón tay Nghệ Phong. Lúc này hắn mới nói rằng:
- Không thể vượt qua năm loại!
Nghệ Phong nghe được lời Triệu lão nói mừng rõ như điên. Tham nhiều sẽ ăn không tiêu, có thể tới năm loại cũng đã đủ rồi. Hơn nữa nguyên bản Nghệ Phong còn định đánh cướp vũ kỹ từ năm vị trưởng lão, tổng hợp lại dạy cho người dưới trướng đã quá đủ.
- Lần trước ta bảo ngươi nhìn Ngũ Hành đã học tới đâu rồi?
Đột nhiên Triệu lão hỏi.
Nghệ Phong cười khổ lắc đầu nói:
- Vẫn xem không hiểu! Không phát hiện cái gì lạ!
Triệu lão cũng không ngoài dự liệu, quay sang Nghệ Phong nhắc nhở thêm một câu:
- Nhìn từ từ thôi, chung quy sẽ có phát hiện. Ngũ Hành là thứ tốt.
Nghệ Phong nghe Triệu lão nói vậy càng thêm nghi hoặc về Ngũ Hành. Lần trước Quái lão đầu mượn qua còn chưa trả hắn. Mỗi lần Nghệ Phong hỏi hắn đều trả lời quanh co, có lẽ Quái lão đầu nhìn có thể hiểu ra. Nghĩ vậy, Nghệ Phong cho rằng phải về thỉnh giáo Quái lão đầu một chút. Nguồn: truyentop.net
Triệu lão đưa Nghệ Phong tới một cái giá sách, chỉ vào mặt trên những thư tịch này nói:
- Những thư tịch này dùng để tu thân dưỡng tâm, hiện giờ ngươi ở tại đây vài ngay, tinh lọc toàn bộ lệ khí trong cơ thể, ổn định cảnh giới xong nói tiếp tục nói đến cái khác!
Tuy rằng Nghệ Phong muốn nhìn trước vũ kỹ thế nhưng nghe Triệu lão nói vậy, có lẽ hắn cũng có đạo lý riêng. Nghệ Phong gật đầu yên tâm ngồi xuống, nhìn những thư tịch tu thân dưỡng tính này một lúc lâu.
Triệu lão thấy Nghệ Phong như vậy rất thỏa mãn gật đầu, thân ảnh biến mất để lại một mình Nghệ Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.