Chương trước
Chương sau
 
Thiên Nghịch nghe Nghệ Phong nói thầm, khuôn mặt hắn co quắp vài cái, hít sâu một hơi, lúc này mới để ánh mắt từ trên người Cao Thiên, Cao Không dời đi, hướng Nghệ Phong nói:
- Bọn họ sẽ ở trong phủ của ngươi.
Nghệ Phong gật đầu, nói với đám người kia:
- Sau này các ngươi chính là thị vệ của ta, hai vị Cao Thiên, Cao Không này là đội trưởng của các ngươi, giờ các ngươi đến đó báo danh đi!
Những người này hiển nhiên đã trải qua huấn luyện, bọn họ nhanh chóng thi hành mệnh lệnh!
Cao Thiên, Cao Không liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ hoảng sợ. Một phủ đệ Hầu tước, coi như là Bá tước cũng không có nhiều thị vệ cường hãn như vậy! Hai Tướng Cấp, hơn nữa những cường giả thị vệ này, so với lực lượng thủ vệ của phủ Bá tước cũng mạnh hơn!
Cao Thiên chăm chú nhìn Nghệ Phong, không biết hắn chuẩn bị gì? Lẽ nào muốn biến phủ đệ này thành một pháo đài không thể công phá?
Thời điểm hai người suy đoán, Nghệ Phong hướng Cao Thiên cười nói:
- Cao Thiên, sau này an toàn của phủ giao cho các ngươi, ta hi vọng sau này một con muỗi cũng bay không lọt vào phủ!
Cao Thiên sửng sốt, nghĩ không ra Nghệ Phong thật đúng là chuẩn bị để phủ đệ này trở thành một pháo đài, một con muỗi cũng bay không lọt? Cái này coi như là phủ Công tước cũng làm không được?
Chỉ là, bọn họ còn chưa nghĩ xong, một câu nói của Thiên Nghịch làm cho bọn họ ngẩn ra lần thứ hai:
- Qua vài ngày sẽ có một đội thị vệ nữa đến đây!
- Ách...
Cao Thiên triệt để bị chấn động rồi, nếu như đội thị vệ sau cũng mạnh như vậy, một phủ Bá tước cần lực lượng thủ vệ nhiều như vậy làm gì?
Chỉ là bọn họ thân làm thị vệ, không nên lắm miệng hỏi nhiều.
Đồng dạng, Nghệ Phong cũng vì Thiên Nghịch nói rất nghi hoặc:
- Ngươi để nhiều người như vậy tập trung đến đế đô sao?
Thiên Nghịch gật đầu nói:
- Đế đô sẽ càng lúc càng loạn, sớm chuẩn bị chung quy so với đến lúc đó phản ứng thì tốt hơn!
Nghệ Phong nghe Thiên Nghịch nói như vậy, hắn vỗ vỗ đầu nói:
- Như vậy phải tốn rất nhiều tiền cơm a, ta có nên tổ chức một nhóm thị vệ, mỗi ngày buổi tối đi ra ngoài tiếp khách kiếm tiền!
Thiên Nghịch nghe Nghệ Phong nói, hắn lần thứ hai co quắp, hắn hít sâu một hơi, nhìn Nghệ Phong nói:
- Bọn họ giao cho ngươi, nhớ kỹ, bọn hắn chỉ giúp ngươi bảo vệ phủ đệ, nhiệm vụ khác ngươi không thể đơn giản bảo bọn hắn làm. Dù sao thân phận bọn họ không thể bạo lộ!
Nghệ Phong gật đầu nói :
- Có phải là nđã phân phó xuống dưới, chỉ cần là ngoài nhiệm vụ, bình thường không chấp hành?
Thiên Nghịch không phủ nhận, gật đầu nói:
- Đúng vậy, ngoài nhiệm vụ, chỉ khi được ta đồng ý, bọn họ mới có thể chấp hành!
Tuy trong lòng Nghệ Phong phỉ báng Thiên Nghịch trăm nghìn lần, thế nhưng cũng không có quá để ý. Dù sao đây là một lực lượng ẩn giấu, không bạo lộ cũng tốt, chờ cơ hội thích hợp, để kẻ khác một trận kinh hỷ.
Nghệ Phong nhìn đám cường giả đa số đã ngoài Sư Cấp, cảm thán Sát Lâu có nhiều vốn liếng, đồng thời lại không khỏi vui vẻ! Phủ đệ của hắn, hiện tại mới chân chính là Bá tước phủ, hai Tướng Cấp, đông đảo Sư Cấp, đủ để chấn động lòng người!
- Ta đi!
Thiên Nghịch thấy sự tình xử lý xong hết, hắn lên tiếng cáo từ.
- Chờ một chút!
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch nói:
- Ta còn có chút việc thương lượng với ngươi!
Thiên Nghịch dừng lại, đợi Nghệ Phong mở miệng.
Nghệ Phong quay đầu hướng Liễu Mộng Nhiên nói:
- Mộng Nhiên, nàng dẫn theo Cao Thiên, Cao Không và những thị vệ này đi, sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho họ!
Liễu Mộng Nhiên biết đây là Nghệ Phong muốn những người này tránh đi, nàng nhu thuận gật đầu, phất tay với đám người Cao Thiên, mang theo bọn họ rời khỏi!
Nghệ Phong thấy những người này rời đi, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Thiên Nghịch nói:
- Ta muốn biến Nghệ phủ thành một pháo đài!
Thiên Nghịch không hiểu ý tứ những lời này của Nghệ Phong, nghi hoặc nhìn Nghệ Phong.
- Đúng như ta vừa nói, một con muỗi cũng không bay lọt vào Nghệ phủ!
Nghệ Phong nhàn nhạt nói.
Thiên Nghịch sửng sốt, lập tức nói:
- Ngươi muốn làm như thế nào?
Nghệ Phong nhìn lướt qua phía sau phủ đệ, nhàn nhạt nói:
- Bá tước phủ chiếm diện tích rất lớn, ta giấu hai ba nghìn người ở bên trong, hoàn toàn không có việc gì!
Tựa hồ Thiên Nghịch minh bạch ý tứ của Nghệ Phong, mặt hắn không biểu tình như trước nói:
- Ngươi muốn tạo một chi tư binh?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Chưa đủ, ta còn muốn ở dưới Nghệ phủ kiến tạo một mật thất!
Thiên Nghịch ngẩn người, có chút không hiểu nhìn Nghệ Phong nói:
- Cái này có ích lợi gì?
- Ngươi hẳn là biết, chủ nhân Kim Lâu và ta có quan hệ không bình thường, ta muốn dùng Kim Lâu công khai thu nạp cao thủ, sau đó giấu ở dưới mật thất, làm một cổ lực lượng xuất kỳ bất ý!
Nghệ Phong giải thích nói.
Từ khi Nghệ Phong nghe được viện trưởng nói, hắn cảm giác thế giới này thực sự rất thâm sâu, hơn nữa ở đế đô lại càng khó dò hơn, hắn mơ hồ có cảm giác nguy cơ. Hắn chuẩn bị đối ngoại coi Kim Lâu là đại bản doanh, mà đại bản doanh chân chính lại giấu ngay trong phủ đệ của mình. Cho dù tương lai gặp chuyện không may, cũng có thể để người Nghệ phủ đưa vào trong đó.
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch nói:
- Ta muốn chế tạo Nghệ phủ thành một địa phương an toàn nhất ở đế đô!
Thiên Nghịch nghe Nghệ Phong nói, hắn hít sâu một ngụm lãnh khí!
- Cách đó tuy tốt, thế nhưng khó khăn cũng không nhỏ!
Thiên Nghịch nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nghệ Phong vừa cười vừa nói:
- Ta cũng không phải nghĩ một chút đã có thể chế tạo thành công, cái này chỉ là kế hoạch, có thể làm từ từ! Đế đô càng lúc càng loạn, chúng ta cũng phải có một ít thủ đoạn tự bảo vệ mình!
Thiên Nghịch gật đầu, nghi hoặc hỏi Nghệ Phong:
- Vậy ngươi muốn ta làm như thế nào?
Nghệ Phong nói:
- Ta nghĩ chuyện tình kiến tạo mật thất giao cho ngươi làm, lấy cơ quan ám khí làm chính. Hừ, hơn nữa còn có độc dược của ta, ta muốn nhìn tương lai ai dám xông vào mật thất!
Thiên Nghịch cũng có chút bừng tỉnh, Nghệ Phong làm như vậy cũng không phải có nhiều dã tâm, mà là làm nơi tị nạn cho người của mình. Thiên Nghịch tưởng tượng tình huống hiện tại của đế đô, cũng xác thực nên vì mình nghĩ đường lui. Bản thân mình cũng vậy, nếu như thất bại, chung quy vẫn phải có một nơi rút lui an toàn!
- Có thể, chuyện tình thiết kế ta sẽ làm, đến lúc đó ta sẽ nghĩ biện pháp cho người đến kiến tạo!
Thiên Nghịch gật đầu nói.
Nghệ Phong cười cười, hắn cũng không biết làm như vậy có bao nhiêu tác dụng, thế nhưng phòng ngừa chu đáo luôn luôn tốt! Huống chi thừa cơ hội tổ kiến một lực lượng thuộc về mình, việc này chung quy là việc tốt. Nghệ Phong tiếp xúc thế giới này càng nhiều, cảm giác mình càng khó khống chế, hay là vì bên người mình có quá ít thủ hạ!
Nghệ Phong nghĩ thầm, đối với lời Tử Âm nói rất chí lý, hẳn là trắng trợn thu nạp cao thủ, có tiền có thể làm tất cả. Nghệ Phong không tin có kim tệ lại không ai bán mạng cho mình
Thiên Nghịch thấy Nghệ Phong trầm ngưng, hắn nói:
- Sát Lâu có một lão nhân tinh thông cơ quan, đến lúc đó ta mời hắn qua đây, chỉ là ngươi nên cung kính đối với hắn một chút, hắn là tồn tại đặc thù của Sát Lâu ta, sư tôn ta cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi!
Nghệ Phong nghe Thiên Nghịch nói lập tức vui vẻ. Ngay cả lão ma đầu cũng cũng cung kính đối với hắn, như vậy có thể tầm thường sao?
- Vậy cứ như vậy đi, ta hiện tại trở về căn cứ phái người đi truyền tin, gọi hắn qua đây!
Thiên Nghịch hướng Nghệ Phong nói, đứng dậy chuẩn bị rời đi!
Nghệ Phong nhìn bóng lưng Thiên Nghịch, hắn thở nhẹ một hơi, sau đó thì thào lẩm bẩm:
- Không biết Nghệ phủ tương lai sẽ lớn đến cỡ nào, có thể áp qua Nghệ phủ kia hay không. Ha ha, ta thật muốn nhìn ngày phủ đệ ta biến thành một pháo đài sẽ như thế nào!
Hiện tại chỉ là mới bắt đầu, Nghệ Phong chậm rãi tổ kiến thế lực thuộc về mình, cũng chậm rãi hòa mình vào thế giới rộng lớn này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.