"Em sẽ phải đồng ý."
"Trừ khi tôi chết."
"Em nên suy nghĩ kĩ trước khi nói. Ngày mai anh sẽ quay lại để nghe câu trả lời." Nói rồi Hàn Thiên Phong quay người đi ra ngoài. Trong lòng hắn thầm mong Hạ Anh sẽ thay đổi quyết định của mình. Nếu cô thật sự không đồng ý thì hắn thật sự buộc phải...
- --
"Haha... Nực cười thật. " Hạ Anh cười trong điên cuồng.
Hàn Thiên Phong hắn thật sự muốn làm tổn thương cô đến cùng sao? Hắn lại có thể nói ra câu nói đó. Nhiều khi cô nghĩ rằng Hàn Thiên Phong đó đã yêu cô rồi, nhưng đôi lúc cô lại cảm thấy đó chỉ là tự bản thân mình đa tình mà thôi. Hắn yêu cô sao? Làm gì có kẻ nào lại đối xử với người mình yêu như thế? Không ai lại phá hoại gia đình của người mình thương cả. Hơn nữa còn trơ mắt nhìn kết tinh của cả hai dần dần chết đi. Không ai như thế.
"Hàn Thiên Phong, anh đừng bao giờ mong tôi có thể đồng ý. Nghĩ cũng đừng nghĩ." Ánh mắt Hạ Anh tràn đầy sát khí.
Nhưng có lẽ Hạ Anh không biết, trên đời này căn bản vẫn còn tồn tại một người như vậy, đó là hắn - Hàn Thiên Phong. Hắn yêu cô. Nhưng lại không nhận ra để rồi tàn nhẫn làm tổn thương cô, tạo ra bao nhiêu đau thương cho cô. Nhưng hắn vẫn không hề biết dừng lại. Đến một ngày, hắn sẽ phải hối hận vì những điều đã làm với cô. Nhưng hy vọng rằng... Khi đó chưa phải là quá muộn...
- --
Chiều hôm ấy.
"Có lẽ vài ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/met-roi-em-buong-tay-anh-nhe/1733827/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.