Lý Nam Phong tức giận, anh ta vùng vằng đi xuống nhà. Anh ta còn chưa đánh răng rửa mặt. Bộ dạng của anh ta rất buồn cười.
Ông Lý đã cầm sẵn cái cây roi, Lý Nam Phong vừa bước xuống, ông Lý quất vào chân của Nam Phong mấy cái liên tục. Anh vừa nhảy vừa né vừa hét lên:”Sáng sớm, con làm gì mà đánh con...a...ba...! Mẹ, ba đánh con! Mẹ mau ngăn ba lại đi! Aaaaaaaaaaa!”
“Mày làm cho con gái nhà người ta có bầu, bây giờ bảo nó giết đi cháu tao hả? Mày có còn nhân tính không cái thằng khốn nạn!”
Ông Lý vừa chửi vừa đánh Lý Nam Phong. Bà Lý cũng không thèm can ngăn, mặc dù bà ấy rất cưng chiều anh ta nhưng chuyện này thì không được.
Lý Nam Phong chỉ thẳng vào mặt Giang Hạ Vân:”Người đàn bà rắn độc! Là cô nói với ba mẹ tôi phải không...Aaaaaa...ba đừng đánh con nữa! Aaaaaaaa!”
Giang Hạ Vân tức giận, cô đứng dậy chỉ lại mặt của Lý Nam Phong:”Tôi nói cho anh biết, tôi không cần anh chịu trách nhiệm gì hết! Tôi có đủ khả năng để nuôi con. Tôi đến đây để tuyên bố đấy! Làm gì nhau?”
“Cái con điên này! Aaaaaaaaa....ba đừng đánh nữa!”
Ông Lý nghe Lý Nam Phong nói vậy với Hạ Vân, ông càng đánh mạnh hơn:”Tao nói cho mày biết, hai tuần sau lập tức tổ chức đám cưới cho tao! Nếu cháu tao có mệnh hệ gì, tao giết mày đầu tiên, mày cũng đừng hòng có một đồng cắc nào để tiêu! Thằng nghịch tử!”
“Ba....con mới có nhiêu đây tuổi! Cưới vợ sớm quá phải không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/met-roi-di-roi-tan-roi-/3572485/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.