Hai tháng sau, Lý Nam Phong vẫn sống tốt vui vẻ, ăn chơi sa đoạ như bình thường mặc dù anh ta bị ba mình mắng chửi rất nhiều. Anh ta không một lần nhắn tin hay hỏi thăm Giang Hạ Vân. Chỉ là sau đêm đó, anh ta có tặng cho cô một bó hoa, mọi chuyện kết thúc trong êm đẹp.
Giang Hạ Vân luôn muốn ngủ, cô rất thèm ăn và đặc biệt dạo này luôn nôn. Đó là triệu chứng của có thai. Cô rất lo sợ. Cô lấy hết can đảm của mình để đi thử thai. Ai ngờ đâu, cô là có thai thật rồi. Cô rất lo sợ, sợ Lý Nam Phong sẽ không nhận đứa bé, sợ mọi người sẽ dị nghị, cô còn chưa tốt nghiệp. Cô lo sợ rất nhiều điều.
Buổi tối, cô lấy điện thoại nhắn cho Lý Nam Phong. Cô nhắn rằng cô đã có thai, đó là con của anh, cô không biết phải như thế nào.
Một lúc sau, cô chỉ nhận được một tin nhắn của Lý Nam Phong. Đó chính là tin nhắn:”Bỏ nó đi!”
Dù mới hai tháng nhưng đứa bé cũng không có tội tình gì! Nếu phá bỏ nó khác gì giết đi một sinh mạng chưa ra đời. Là giết người, giết người đó! Cô rơi nước mắt. Cô không còn ai ở bên cạnh, ba mẹ sớm đã rời bỏ cô mà đi. Bây giờ cô chỉ đơn độc sống. Cô quyết định chiến đấu vì con của mình.
Hôm sau, cô đi đến nhà của Lý Nam Phong. Cô bấm chuông thì người giúp việc ra mở cửa. Cô được cho phép vào trong.
“Đây là ai?”
Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/met-roi-di-roi-tan-roi-/3572484/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.