Vào đêm tế điển, một phần người Hegel tận hứng mà trở về nhà, còn có một số người lựa chọn tiếp tục tụ hội.
Quán rượu chật ních, ngay cả quầy trước cũng chen đầy người đứng uống rượu nói chuyện phiếm.
Eade bận rộn đến đầu toàn mồ hôi, sự lo lắng trên mặt rất rõ ràng, Cát Lâm nửa đường đã tách ra với y, đến bây giờ còn chưa trở về.
Nếu như là lúc mới gặp Cát Lâm, mập mạp khẳng định sẽ không như vậy, ngày hội như hôm nay, rất nhiều người đều sẽ chìm đắm trong không khí náo nhiệt, vui đến quên đường về, nhưng Cát Lâm không phải là một người thích náo nhiệt.
Nghĩ đến nơi bị tách ra là toà di tích trong rừng rậm kia, Eade càng lo lắng.
Di tích đó có chút kì quái.
Mùa thu hằng năm ở Hegel đều sẽ tổ chức tế điển chúc mừng vụ mùa bội thu, tế điển rất lớn, tất cả mọi người sẽ tham gia, tế điển ở gần giữa cũng không có gì đặc biệt đa dạng, không cần dâng tế phẩm, chỉ cần vừa xướng ca vừa đi một vòng trong di tích đá là được.
Eade đã từng hỏi người khác, toà di tích đó có phải vốn là thần miếu hay không? Nếu sập sao không xây lại?
Nhưng mà đáp án lại khiến y cực kì kinh ngạc.
Hegel không có thần miếu, trước đây không có, sau này cũng không.
—— Xây lại rất phiền, còn không ai vô ở, lại nói Gafia lớn như vậy, muốn biến thành phòng cho mèo ở cũng không có khả năng.
Di tích kia kỳ thật là một toà thành bằng đá, rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-zilla/215815/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.