Edit: Dương Lam
Thời điểm Liêm Đường sắp sửa bước vào phòng tắm Trình Tân cũng đỉa đói bám đuôi, đúng là có ý tranh thủ lúc anh không để ý lách vào qua khe cửa.
Vừa thò mặt vào cô đã lập tức chạy ào tới trốn dưới gầm ghế, chỉ sợ Liêm Đường đuổi mình ra ngoài.
Tôi không ra đâu!
Cho tôi ở lại đây cơ!
Tôi sẽ không làm gì hết đâu!
Chỉ nhìn chút xíu thôi hà!
Không meo meo! Không ồn ào!
Thiệt đó! Nhìn đôi mắt to tròn đáng yêu của tôi đi này!
Liêm Đường chỉ cảm thấy một tàn ảnh mờ nhạt âm ấm lướt qua cổ chân, liền đó phát hiện Trình Tân đang co người làm ổ dưới ghế không chút động cựa, hầm hầm khí thế "Hôm nay tôi nhất định phải chầu chực ở đây!"
"Mày vào làm gì hả, đáng lẽ phải ở yên ngoài đó kiểm điểm lại mình đi." Cố ý nghiêm giọng buông từng chữ chậm rãi với bé Trình Tân bên dưới.
"Meo..." Tuy Trình Tân không nhìn tới mặt Liêm Đường nhưng tiếng meo này vẫn vừa mềm vừa moe, nũng nịu thả thính, tỏ ý: Em gái hổng có muốn đi mờ!
Két --
Cửa đóng lại.
Trình Tân liếc thấy bóng đôi dép lê đang hướng về phòng để đồ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm rồi thấp thỏm ló đầu ra, dáo dác quan sát căn phòng.
Không có ai, chắc là vào phòng để đồ thay quần áo rồi!
Chà chà!
Trình Tân không chút nghi ngờ đi thẳng tới phòng để quần áo, bước chân êm ái không tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-yeu/2127846/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.