🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tiệm Bánh Sò
Mèo đen ngây ngốc đứng đực ra không nhúc nhích, cứ như đã hóa đá luôn rồi. Chỉ có nơi nào đó màu hồng nhạt đáng yêu trộm dò đầu ra.
Văn Tâm quơ quơ tay trước mặt nó, vẫn không thấy mèo đen phản ứng gì, từ trong con ngươi của mèo đen còn thấy được ảnh ngược của mình. Cô đang định đi tắm, cả người chỉ mặc một chiếc váy ngủ tơ lụa rộng thùng thình. Tuy váy ngủ không phải loại mỏng đến trong suốt gì, nhưng cũng là loại tơ lụa, lại còn gãi đúng chỗ ngứa triển lộ đường cong của cô vô cùng nhuần nhuyễn. Vậy nên, nguyên nhân mèo đen có hành động như vậy, có lẽ không chỉ là vì động dục mà là... Cô vừa thay quần áo...
Ý thức được điểm này, Văn Tâm lui về sau vài bước, dùng khăn tắm bao lấy mình: "Ừm... Nhóc con à, giờ mẹ muốn đi tắm, con mau về ngủ đi..."
Văn Tâm trộm liếc mèo đen, mặt đỏ ửng. Nói thật, nếu coi mèo đen trước mắt là con người thật thì nó có phản ứng như vậy khiến Văn Tâm có cảm giác bị mạo phạm. Nhưng mà trước mặt lại là một bé mèo nho nhỏ dễ thương, thật sự là đáng yêu quá đi. Chẳng hề khiến người ta liên tưởng đến bất luận hình ảnh xấu xa nào cả, ngược lại còn... Văn Tâm hắng giọng, đẩy bay ý nghĩ biến thái nào đó ra khỏi óc: "Nếu thật không thoải mái thì ngày mai mẹ mang con đi bác sĩ xem nhé."
Nghe được mấy chữ bác sĩ này, lý trí mèo đen cuối cùng cũng thu hồi. Nhưng hình ảnh vừa rồi đánh vào tâm trí nó quá sâu, mèo đen vẫn chưa phát hiện cơ thể mình có chỗ nào không thích hợp, nó vội vàng đến mức gần như hốt hoảng chạy khỏi phòng Văn Tâm.
Mãi cho đến khi trở lại tầng hai, trong phòng chỉ còn lại một con mèo. Mèo đen mãi lâu vẫn còn khó có thể bình tĩnh dạo bước trong phòng, trầm tư. Kỳ Trưng không thể tin được mình lại sinh ra ý nghĩ không chính đáng với Văn Tâm. Từ trước tới giờ, đối với Kỳ Trưng thì Văn Tâm chỉ là một người phụ trách chăm sóc giúp anh vượt qua cửa ải này thôi. Sở dĩ cho Văn Tâm tài nguyên, ký hợp đồng với Văn Tâm cũng chỉ vì muốn tăng chế độ tiêu chuẩn sinh hoạt của mình mà thôi. Cho nên, anh tuyệt đối không thích Văn Tâm. Sở dĩ có phản ứng vừa rồi nhất định là vì cơ thể hình mèo có vấn đề, Văn Tâm không phải đã nói rồi sao, độ tuổi mèo này không thể tránh khỏi mấy tình huống đặc biệt.
Đây là hiện tượng tự nhiên, không cần phải hoảng!
Mèo đen tự tẩy não cho mình mấy lần, mới cưỡng ép bản thân tiếp nhận sự thật này, bấy giờ mới bình tĩnh lại, ngủ say.
____________________
Đồng thời, trong biệt thự nhà họ Kỳ, Kỳ Trưng từ từ thức tỉnh như hằng đêm. Chỉ là hôm nay hơi khác, trong phòng không an tĩnh như bình thường mà ngược lại hơi ầm ĩ. Âm thanh quen thuộc truyền vào tai Kỳ Trưng, anh giật mình một chút mới phát hiện vật phát ra tiếng là TV trong phòng.
"Đây là cái gì?" Sắc mặt Kỳ Trưng dần dần khó coi.
"Tổng giám đốc Kỳ, đây là chương trình mà cô Văn Tâm vừa tham gia." Đường Duệ vội vàng đến cung kính trả lời.
"Tôi đương nhiên biết đây là chường trình của cô ấy."
Tập đầu của "Vận tốc cuồng phong", tập này quay cùng con mèo rừng kia, đích thân anh còn xem trọn quá trình quay. Sau khi kết thúc chương trình con mèo rừng kia còn khoe khoang trước mặt anh nữa. Nghĩ đến vẻ mặt kiêu ngạo đắc ý của mèo rừng, phối hợp với vẻ mặt kiêu ngạo không ai bì nổi của Hoắc Khang trong TV, Kỳ Trưng lạnh lùng hỏi: "Ý của tôi là, tại sao lại bật lên ở đây?"
"Tổng giám đốc Kỳ..." Đường Duệ do dự nhìn Kỳ Trưng: "Đây là do Chủ tịch an bài."
"Ông nội?" Kỳ Trưng nhướng mày.
"Chủ tịch đã tìm cao nhân tính rồi, cô Văn là quý nhân của ngài, nghe giọng của cô ấy nhiều một chút thì sẽ có ích rất lớn với việc ngài sớm ngày khôi phục."
"..." Kỳ Trưng không còn gì để nói.
Đường Duệ lại nói: "Đúng là cơ thể của ngài đã khỏe mạnh hơn trước kia rất nhiều."
"Vậy thì sao không phát tiếng thôi?"
Hai mắt Đường Duệ sáng ngời: "Tôi lập tức làm ngay."
"Thôi thôi, tắt mấy thứ này đi, tôi nghe đến đau đầu." Kỳ Trưng phất phất tay, bất đắc dĩ đỡ trán: "Chiếu video ghi hình hội nghị hôm nay cho tôi."
"Vâng, tôi chiếu ngay đây."
Ánh mắt Đường Duệ dần khôi phục vẻ nghiêm túc. Gần đây, trong Kỳ Thị gió cuốn sấm rền, nhiều thế lực đã nổi lên bàn cờ, mà Kỳ Trưng có địa vị cao nhất nghiễm nhiên đã trở thành cái đinh trong mắt người nào đó. Thực ra, anh lựa chọn mở chương trình của Văn Tâm cũng là hành vi bất đắc dĩ mà thôi. Nếu Kỳ Trưng không thể khỏe mạnh xuất hiện trước mặt mọi người thì dù có là Kỳ lão gia tử cũng chưa chắc có thể bảo vệ Kỳ Trưng hoàn toàn.
Ban đêm, đèn đuốc trong phòng sáng trưng. Xủ lý xong hết thảy công vụ, Kỳ Trưng ước chừng còn có mười lăm phút tỉnh táo. Từ lúc bắt đầu là hai phút, đên bây giờ lầ hơn một tiếng rưỡi, không có ai hiểu được gian khổ trong đó hơn Đường Duệ. Anh ta hiển nhiên cũng hiểu, sở dĩ Kỳ Trưng lựa chọn giấu giếm việc mình tỉnh lại là vì hung thủ chưa lộ ra dấu vết, tùy tiện xuất hiện chỉ đẩy mình vào nguy hiểm mà thôi. Nhưng, Đường Duệ nhìn Kỳ Trưng tuy đã ngủ say mấy tháng như thể trạng vẫn cường tráng như cũ, không nhịn được nói: "Tổng giám đốc Kỳ, tôi có một đề nghị hơi ngu ngốc thế này."
"Đường Duệ, lời không chắc thì đừng nói ra." Hai mắt Kỳ Trưng sáng như đuốc. Từ trước đến nay anh đối xử với cấp dưới cực kỳ nghiêm khắc, cho dù có là Đường Duệ tình nghĩa như anh em cũng không ngoại lệ. Nhưng giờ, Đường Duệ lại phá lệ kiên trì.
"Tôi hy vọng ngài lộ diện, dù chỉ là tạm thời cũng được. Vì chuyện này không chỉ liên quan đến địa vị của ngài trong công ty mà còn liên quan đến cô Văn Tâm, còn có cả..."
"Hử?" Kỳ Trưng nghĩ thế nào cũng không thông, sao lại liên quan đến Văn Tâm nữa.
Đường Duệ nhìn Kỳ Trưng một cái thật sâu, không nói thẳng. Dù gì thì Kỳ Trưng là một người cao ngạo như vậy sao có thể thừa nhận mình có con riêng chứ? Trước khi chuyện này xảy ra, ngay cả Đường Duệ cũng không tưởng tượng được. Anh chỉ hàm hồ ám chỉ nói: "Cô Văn Tâm nhất định rất kỳ vọng được gặp ngài lần thứ hai."
"..."
Kỳ Trưng câm lặng nửa ngày không nói nên lời. Anh hoàn toàn không thể tin được, sau khi Đường Duệ nói ra những lời này, nội tâm hắn lại có một tia chờ mong. Thậm chí trong đầu còn không tự chú được hồi tưởng lại hình ảnh vừa phát sinh trong phòng Văn Tâm không lâu.
"Tổng giám đốc Kỳ? Tổng giám đốc Kỳ?"
Đường Duệ kêu mấy tiếng, rốt cuộc cũng đánh thức Kỳ Trưng khỏi suy nghĩ.
"Ừm, cứ quyết định như vậy đi." Kỳ Trưng ho nhẹ một tiếng, nói.
Đường Duệ vui mừng ra mặt: "Để tôi sắp xếp thời gian."
_______________________
Ngày hôm sau, Hạ Lệ báo chuyện Văn Tâm muốn mang theo bốn con mèo tham gia cho tổ chương trình "Một ngày của minh tinh". Ban đầu, tổ chương trình nói gì cũng không đồng ý.
Đạo diễn còn nói: "Người khác đều chỉ mang một con, chúng tôi không thể đặc cách cho mọi người được, huống chi mang nhiều mèo như vậy không phải sẽ loạn sao, chỉ một mình Văn Tâm sao có thể chăm sóc hết."
Hạ Lệ hứa hẹn với đạo diễn: "Yên tâm đ*o diễn, mèo của nghệ sĩ chúng tôi đặc biệt ngoan, sẽ không nghịch phá đâu. Hơn nữa ngài cũng biết mà, mấy con mèo này giờ rất nổi tiếng trên mạng, tham gia sẽ hấp dẫn rất nhiều fans cho chương trình."
Đạo diễn cười khổ một tiếng: "Hiển nhiên chúng tôi muốn nổi tiếng, nhưng lỡ như chương trình mất kiểm soát thì tôi không chịu nổi trách nhiệm đâu."
Hạ Lệ nhíu mày: "Ý của ngài là gì?"
Đạo diễn giải thích: "Chương trình này có các minh tinh khác tham gia, còn có cả những danh viện[1] trong thương giới cũng mang thú cưng đến, đến lúc đó nếu như có va chạm gì thì tôi không thể đảm đương nổi đâu."
"Đạo diễn, điểm này chúng tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm. Hơn nữa, tôi nhớ không lầm thì chương trình này là do Giải trí Kỳ Thị đầu tư chủ, mà mối quan hệ của nghệ sĩ của tôi và Giải trí Kỳ Thị thì tôi không cần phải nói thêm chứ?"
Đạo diễn do dự, không đồng ý ngay: "Để tôi suy nghĩ đã."
Vừa ngắt máy, đạo diễn đã gọi cho một người khác, người này Văn Tâm cũng quen, là người đại diễn cũ của cô ở Lợi Thiên – Tần Mạn. Hóa ra Tần Mạn và đạo diễn chương trình này, có quan hệ tình nhân. Vì đạo diễn đã có gia đình nên vẫn chưa công khai mối quan hệ với Tần Mạn, trong giới cũng có rất ít người biết, chỉ có một vài người bạn thân mật mới biết được. Mời Văn Tâm tham gia chương trình kỳ thật là chủ ý của Tần Mạn. Sau khi Tần Mạn bị Văn Tâm gạt bỏ, trong lòng lúc nào cũng nghẹn một ngụm khí, hơn nữa vừa lúc thủ hạ của bà ta có một người mới đang bồi dưỡng, nên bà ta đã thương lượng với tình nhân là Điêu Duệ Trận một chủ ý, định giẫm đạp lên Văn Tâm mà đi lên. Văn Tâm đột nhiên thay đổi chủ ý làm Điêu Duệ Trận không kịp xử lý, vì vậy ông ta mới gọi cho Tần Mạn xem.
Xuất phát từ suy xét tính an toàn cho chương trình, Điêu Duệ Trận nhất định không muốn Văn Tâm mang theo nhiều mèo như vậy. Nhưng Tần Mạn vừa nghe lại vui mừng cực kỳ: "Anh ngốc à, cứ để cô ta mang, muốn mang bao nhiêu thì mang bấy nhiêu!"
Điêu Duệ Trận hoang mang: "Vậy không phải hợp ý cô ta rồi sao?"
Tần Mạn phì cười:"Em nói này lão Điêu à, sao anh lại hồ đồ thế chứ, cô ta càng muốn đặc cách không phải càng tiện chi chúng ta tìm nhược điểm của cô ta sao? Em còn sợ cô ta chỉ mang mỗi con mèo đen kia nữa, anh không biết con mèo đen đó có bao nhiêu tà dị đâu, đến lúc đó phỏng chừng còn áp hết sự nổi bật của mấy con sủng vật khác."
Điêu Duệ Trận bừng tỉnh đại ngộ: "Hóa ra là vậy."
Tần Mạn lại nói: "Còn nữa, bốn con mèo, em không tin cô ta có thể khống chế được."
"Đúng đúng đúng, ý của anh cũng vậy." Điêu Duệ Trận liên hồi khen Tần Mạn nhìn xa trông rộng.
"Không phải anh nói có một cô tiểu thư muốn than gia sao? Càng tốt, để cô ta đắc tội càng nhiều khách quý, cho cô ta biết cái gì gọi là sơn ngoài hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân." Tần Mạn ác ý phỏng đoán.
Dưới lời khuyên của Tần Mạn, Điêu Duệ Trận đồng ý yêu cầu của Văn Tâm. Hơn nữa gần ngày quay Điêu Duệ Trận còn cho người đến trang trí, chụp poster cho bốn con mèo nhà Văn Tâm. Trong poster Văn Tâm mặc một bộ Romper[2] màu hồng tràn đầy sức sống, tóc buộc thành hai chỏm, trông vừa ngọt ngào vừa đáng yêu. Đương nhiên, trọng điểm vẫn là bốn con mèo, Maine màu đen, mèo Bengal cao quý, Ragdoll xinh đẹp đáng yêu, bé mèo quýt vừa mở mắt không bao lâu... Mỗi con đều có vẻ thu hút riêng. Nhưng, so với những thú cưng của các khách mời khác thì đám thú cưng của Văn Tâm hiển nhiên có số lượng quá nhiều.
Trong suy nghĩ của Điêu Duệ Trận và Tần Mạn, fans của những khách mời khác nhất định sẽ đưa ra nghi vấn về chuyện này, tiếp đó sẽ trở thành bôi đen Văn Tâm. Cứ như vậy tương đương cho việc tăng sự chú ý cho chương trình. Nhưng điều Điêu Duệ Trận không ngờ đến là, ngay từ lúc đầu đúng là fans của những khách mời khác quả thật có thắc mắc. Nhưng rất nhanh, sau khi Văn Tâm đăng một đoạn video ngắn lên Weibo, mọi người đều chen chúc bình luận.
"Dù thế nào thì mang theo bốn con mèo cũng thật quá đáng mà, cô có biết nghĩ... Úi má ơi, con Ragdoll này đáng yêu quá đi!"
"Ha, quả nhiên là có hậu trường có khác, người khác cũng... Úi giời ơi, bé cưng mau để mẹ ôm một cái nào, tội nghiệp bé con còn nhỏ như vậy đã phải bán nghệ rồi~"
"Mấy kẻ không có tiền đồ các người, tui nói cho mà biết nhà tui cũng có mèo, tui sẽ không dễ dàng bị xúi giục đâu, hôm nay tui phải mắng... mắng... Mẹ ơi, con Maine màu đen này đúng là tình mèo trong mộng của tui mà, muốn gả quá đi TT_TT"
Ừm,mọi người đều thống nhất: Mèo thiệt ngon!
_______________________
[1] Danh viện thường được chỉ các thiên kim tiểu thư trong giới thượng lưu, con nhà danh giá, gia thế hiển hách.
[2] Romper là kiểu áo liền quần ngắn như quần short, là sự cách tân hiện đại của jumpsuit (áo liền quần) kết hợp với quần short.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.