Edit: Tiệm Bánh Sò 
Mèo đen nằm giãn người trên giường, bốn móng vuốt quơ quào lên hướng trần nhà, cả người như một con mèo bông lông xù vậy. 
Văn Tâm ngừng thở, giơ điện thoại lên từ từ đến gần. Trước giờ mèo đen lúc nào cũng ít nói ít cười, chỉ mở to đôi mắt vàng kim khiên người khác kính sợ. Cho dù Văn Tâm muốn tiếp cận nó cũng phải xem biểu hiện gần đây của mình nữa. Nhưng giờ dường như mèo đen đang tập trung tinh thần cao độ, hoàn toàn không ý thức được sự tồn tại của Văn Tâm. 
Làm xong động tác thứ nhất, nó dừng một chút, mắt nheo lại nghi hoặc lại chần chờ, nhưng qua một lát, nó rốt cuộc hạ quyết tam bắt đầu động tác thứ hai. 
"Meo~" Hình như lúc ấy con Ragdoll kia kêu như vậy nhỉ? Mèo đen nỗ lực hồi tưởng, bắt chước. Nhưng nó phát hiện, năng lực học tập mà nó từng tự hào nhất sau khi biến thành mèo hình như lùi lại không ít. Rõ ràng đã tái hiện hoàn mỹ dáng vẻ, ngữ điệu lúc đó, nhưng tiếng kêu của nó lại không giống Ragdoll tí nào. Ngay cả con Ragdoll kia cũng so được, huống chi là mèo con mới tới. 
Không được, nó không thể dễ dàng từ bỏ được! Biến thành mèo nhẫn nhục chịu đựng lâu như vậy, thành công đã đến trước mắt rồi, nó không thể chỉ vì một khó khăn nho nhỏ này mà lùi bước được. Đã lâu rồi không tham gia hội nghị công ty, các cổ đông của Kỳ Thị đã kín đáo phê bình rồi. Dù có ông nội đứng ra đảm bảo thì cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/1130521/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.