Sau khi bữa cơm kết thúc thì trời cũng đã tối, Dương An Đình và Lê Diệp cùng lên xe trở về.
Sáng hôm sau...
Hôm nay là buổi đi chọc chính thức đầu tiên của cậu tại ngôi trường mới nên cậu không muốn đi học muôn trong ngày đầu tiên này.
Không cần thiết phải đi chung xe với Trần Tuấn Kiệt, hai người vốn khó chịu khi gặp nhau rồi.
Vì vậy cậu một mình đạp xe đến trường, dù sao nhà cách cũng trường tầm 15 phút đạp xe thôi, mà đạp nhanh chắc mất tầm 10 phút chứ nhiêu.
Sáng sớm, tiết trời mùa thu mát mẻ, cậu thiếu niên nhanh nhẹn đạp xe đến trường mang trong mình đầy hơi thở thanh xuân.
Cậu đến trường đúng giờ. “Lần này thì không lo vội vội vàng vàng va phải ai nữa” cậu nghĩ thầm. cậu khoan thai, thong thả đi lên lớp.
Cái tên ngồi cùng bàn với cậu còn chưa đến, cậu nhanh chóng ngồi vào chỗ của mình. Tiếng trong lớp khá ồn ào, mọi người chỉ mới quen nhau thôi mà đã náo nhiệt như vậy.
Đúng là con người hòa đồng thì đi đâu cũng hòa đồng, nhưng cậu không tham gia cuộc vui đó.
“ này mọi người biết gì không?”- Giọng một nam sinh trong đám ồn ào nói.
“Nghe nói ở phố Cầu Nham hôm qua có ẩu đả đó, mà trong đó có học sinh trường mình nha, đánh với mấy tên côn đồ đó”
“thật á, cuối cùng thế nào”
“nghe nói cậu ta thắng nha, bây giờ ở đó ai cũng đồn cậu ta với một cậu bạn khác nữa thì phải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nho-noi-quau-that-dang-yeu/2825650/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.