Thật không may làm sao, hai tiết đầu tiên của đầu tuần lại là Ngữ văn.
Ngay lúc này đây, khi tiết ngữ văn bắt đầu được hơn mười phút là vị "thần ngủ" nào đó ngồi bàn cuối tổ một đã bắt đầu gật gù.
Tiết ngày hôm nay là một bài sử thi vô cùng thú vị. Cô giáo dạy văn cũng vô cùng hào hứng khi bắt đầu giới thiệu khái quát văn bản này.
Văn bản sử thi hôm nay lớp 10A1 bọn họ học có tên "Héc-to từ biệt Ăng-dro-mác" là đoạn trích trong sử thi I-li-át về sự việc người anh hùng Héc-to về thăm và chia tay vợ con trước khi lên đường ra chiến trận. Đoạn trích thể hiện mối liên hệ giữa cá nhân và cộng đồng cúng như hình mấu người anh hùng của người Hy Lạp cổ.
Nhưng dường như chủ đề văn học này khôn khơi gợi sự hứng thú của Dương An Đình là mấy. Cậu vừa nghe cô giáo giảng vừa thiu thiu buồn ngủ, càng cố nghe thì dường như cơn buồn ngủ lại càng mạnh mẽ hơn. Đến cuối cùng, không chịu được nữa nên cậu dứt khoát nằm hẳn ra bàn.
Chu Thiên Ân thấy bạn cùng bàn như vậy liền không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.
Đối với lớp khối A mà nói thì giáo viên dạy ngữ văn cũng như các môn xã hội đều tương đối dễ tính và tạo điều kiện thoải mái hơn, nhưng vẫn có quy định được thống nhất chung giữa cô và trò chứ không phải quá thoải mái liền muốn làm gì thì làm nấy.
Chu Thiên Ân lo lắng bạn cùng bàn ngủ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nho-noi-quau-that-dang-yeu/2825622/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.