" Alo, lớp trưởng à, tôi với Quang Thành, Trần Nam, Bùi biết tuốt đang ở ngoài "Quán nụ cười" đây, cậu với lớp phó học tập qua đây đi.", Việt Hoàng mắt vừa nhìn menu vừa gọi Chu Thiên Ân và Dương An Đình ra tụ tập.
Bọn họ thấy dạo này quan hệ hai vị cán bộ tối cao của lớp có vẻ hơi căng thẳng, tuy ngồi cùng bàn mà suốt ngày dương cung bạt kiếm không thôi.
Chu Thiên Ân nhận được liền lập tức đồng ý, căn bản là cũng chẳng có lý do gì để từ chối.
Dạo này anh đã tự mình đi học không cần tài xế đưa đón nữa. Anh "bày tỏ" với các vị phụ huynh nhà mình rằng anh không muốn tài xế ngày ngày đưa đi đón về như trẻ con nữa, anh muốn tự thân vận động, vì thế thời gian cũng được chủ động và thoải mái hơn.
Dù sao gần một tiếng nữa anh mới đến lớp học phụ đạo nên hiện tại đi ăn cái gì đó cũng không tồi.
Chỉ là bây giờ nên gọi bạn cùng bàn đi kiểu gì. Nghĩ vậy anh liền đánh liều đi hỏi thử xem Dương An Đình có đi không, đi thì tốt mà không đi thì thôi. Bọn họ cũng tụ tập nhau vài lần nên anh nghĩ hẳn lần này sẽ không có vấn đề gì đi.
Bởi vì thường xuyên ngủ gật trong giờ nên cuối buổi học Dương An Đình bị gọi lên phòng giáo viên quở trách. Chu Thiên Ân còn một lớp phụ đạo không vội về liền ở lại lớp giải đề.
Giờ này vừa lúc Dương An Đình vừa bị quở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nho-noi-quau-that-dang-yeu/2825620/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.