Thời tiết buổi sáng đầu đông hơi lạnh, Dương An Đình đạp xe có chút không tự giác mà co người lại. Vậy mà tên đang đạp xe gần cậu hình như không cảm thấy thế, nhìn còn có cảm giác như đang hưởng thụ.
Đạp xe đến con Đường gần trường có rất nhiều hàng quán bán đồ ăn sáng, không khí ở đây nồng mùi thức ăn. Xung quanh mỗi hàng quán đều có rất nhiều học sinh và người đi làm rất nhộn nhịp và ồn ào.
Tắc đường là trạng thái thường xuyên xảy ra ở con đường gần trường trung học phổ thông Chu Khánh, khi mà quanh đấy còn một trường cấp hai và một trường cấp ba tư thục nữa, phía bên trên một đoạn còn có một trường nghề mới đưa vào sử dụng từ năm nay.
Với kinh nghiệm lái xe ở đoạn đường này gần nửa học kỳ Dương An Đình đac tự tin có kinh nghiệm luồn lách qua quãng đường này, nhưng Chu Thiên Ân thì không, hôm đầu tiên anh còn không biết làm sao mình có thể qua được quãng đường này nữa.
Nhưng xe đạp nhỏ gọn nên qua quãng đường này cũng khôgn hề khó, anh đi theo Dương An Đình mà chẳng mấy chốc đã an toàn đến cổng trường,
Như thường lệ chỉ cần dắt xe qua vạch trắng đã đánh dấu thì có thể đi xe trong sân trường để đến nhà để xe. Quãng đường này tuy chỉ có năm mét nhưng cả đường đều dẽ bị một đám người được gọi là sao đỏ nhìn chằm chằm. Hồi mới nhập học có đứa còn lầm tưởng đàn chị khóa trên thầm thích mình nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nho-noi-quau-that-dang-yeu/2825609/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.