Hôm nay cả Chu Thiên Ân và Dương An Đình đều không có lớp học thêm nên sau khi tập bóng bọn họ đều chuẩn bị về nhà. 
---- 
Tất cả các buổi tập bóng của bọn họ đều rất thuận lợi, hầu như ai trong nhóm cũng đều có kỹ năng truyền bóng chuẩn xác. 
Chu Thiên Ân ngày nào cũng rủ Dương An Đình đi học. Nếu cả hai không có tiết học phụ đạo thì sau giờ tập bóng họ sẽ cùng nhau về nhà. 
Thật nhanh ngày sinh nhật của Dương An Đình đã đến. Cậu nhận những lời chúc mừng sinh nhật từ những người thân thiết từ đêm khuya. 
Đặc biệt là từ thằng cháu, à nhầm, thằng bạn thân của cậu, Hà Tuấn. 
Không biết có cài sẵn tin nhắn tự động hay không mà đúng 12 giờ đã nhận được lời chúc mừng thiếu đòn từ nó. 
[ Hà Tuấn: Chúc mừng sinh nhật ông nội thân yêu của cháu! Chúc ông tròn 16 tuổi bớt cọc cằn, cười nhiều hơn, và sớm bắt được thằng người iu đẹp trai như cháu kakaka\~] 
[Dương An Đình: Cảm ơn, nhưng đừng tự đề cao bản thân quá] 
[Dương An Đình: Còn nữa, tao không yêu sớm] 
[Hà Tuấn: Trồi trồi bớt căng bạn mình ơi] 
[Hà Tuấn: Mai có bất ngờ đó, ngủ ngon] 
[Dương An Đình: ?] 
------ 
Dương An Đình trằn trọc không ngủ được, cậu lôi từ góc tủ ra chiếc khăn len màu xám. 
Chiếc khăn khá dài, đến nay vẫn còn mới do được cậu bảo quản kỹ. 
Từ trước đến nay, cứ mỗi dịp sinh nhật là Dương An Đình lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nho-noi-quau-that-dang-yeu/2825606/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.