Thật ra Thẩm Chi Phồn không quá hiểu về chuyện đối xử với các cô gái, tuy rằng trước kia cũng đã từng rồi, nhưng cái vị trước mặt này quá nhiệt tình khiến cậu cảm thấy khó có thể xử lý được.
Cậu nhìn Thẩm Chi Nhu đứng phía sau lưng, không hiểu rõ cuối cùng đây là chuyện gì.
"Người này là bạn học của em... Cái đó, em mời cậu ấy về nhà chơi."
Thẩm Chi Nhu kéo Dịch Giai ra sau lưng mình, nhỏ giọng nói, vừa nói vừa nhìn sắc mặt của Thẩm Chi Phồn.
Những lúc anh trai cô tức giận thật sự là có chút dọa người.
Nhưng mà đương nhiên Thẩm Chi Phồn không có tức giận, cậu cũng không tâm trạng nào chỉ vì chuyện này mà tức giận, dù sao thì lúc này cậu cũng hồn bay phách lạc rồi.
Vị trí mà ban nãy Ngôn Sóc hôn lên vẫn còn nóng bỏng, cho dù đấy chỉ là nụ hôn chuồn chuồn lướt nước mà thôi, cũng đã khiến thân thể cậu cứng ngắc, đầu óc cũng hoàn toàn tắt máy luôn rồi!
Cậu mất hồn mất vía rất lâu, đi được nửa đường thì ngừng lại, đứng trên cầu thang ngoắc tay với Thẩm Chi Nhu.
"Em lên đây đi, anh có việc muốn hỏi em."
Thẩm Chi Nhu bị dọa khóc rồi.
Dịch Giai xoa xoa mặt Thẩm Chi Nhu: "Làm sao mà nhìn Nhu Nhu giống như đang sợ hãi thế?"
Thẩm Chi Nhu mặt mày hoảng hốt trả lời: "Lần cuối anh của mình lộ ra cái vẻ mặt mặt chính là lần nhà của bọn mình bị nổ."
Dịch Giai: "???"
Thẩm Chi Nhu đẩy Dịch Giai ra, có chút không yên lòng đứng im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nha-tuong-quan-luon-thich-treo-len-giuong-ta/1316278/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.