Biên tập: R Bê Đê
"... miếng nệm thịt mềm mại chạm vào tay Lê Chấn."
Một thân cảnh phục của Lê Chấn khiến ông chủ sửng sốt một hồi, mặt mũi tái xanh, lại nhìn gương mặt đẹp trai nhưng lạnh tanh của hắn, ông chủ càng hoảng, tim nhảy lên tận cuống họng.
"Quý khách cần giúp gì ạ?"
Lê Chấn vươn tay đặt hộp giấy lên bàn, lời ít ý nhiều nói.
"Tôi nhặt được con mèo con này, mong ông chủ tìm cho nó một chủ nhân tốt."
Phương Hoà nghe vậy thì bất mãn cào cào thành hộp, cậu đã hạ quyết tâm ở cùng tên mặt diêm vương này rồi, thế mà giờ hắn lại không cần cậu nữa?
Chủ quán thở ra một hơi, nhìn mèo nhỏ sợ hãi cào loạn trong hộp, "Con mèo này hình như là con mèo con nhà tôi làm lạc hôm qua."
Lê Chấn cau mày, "Anh chắc chứ?"
Chủ quán mò vào trong hộp nhẹ nhàng xách gáy mèo con lên, sau đó kiểm tra chân trước của nó.
"Thật sự là vậy, mèo đen nhà tôi sinh được bốn con, toàn là giống mèo trắng đen này, tôi đang chuẩn bị bán đi thì con mèo này vô cùng thông minh, không để ý đến nó một lúc nó đã chạy mất dạng. Tôi vẫn nhớ ở vuốt trước của nó có một đốm đen nhỏ."
Phương Hoà bị xách gáy thì vô cùng tức giận, cậu muốn giãy giụa thoát khỏi tay ông chủ nhưng lại không được, huống chi gáy mèo là nơi nhạy cảm với loài mèo, Phương Hòa bị xách thật sự là toàn thân vô lực, chỉ có thể dùng đôi mắt tròn trừng ông chủ.
Động tác này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nha-tang-thi-vuong/1113904/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.