Ngày mùng Mười tháng Tư.
Thương Chủy đi công tác vừa tròn hai mươi ngày, theo đúng như lời trợ lý Mộnói, anh ta sẽ về trước một ngày. Hôm nay, vốn Tô Di cần phải sẵn sàngđứng trước cổng dinh thự của Thương gia để nghênh đón chủ nhân, vìThương Chủy bận trăm công nghìn viện, chưa chắc đã có thời gian gặp cô.
Máy bay chiến đấu Báo Săn màu đen lẳng lặng trôi lơ lửng giữa vũ trụ tốităm như mực. Những ngôi sao lấp lánh như những viên ngọc sáng dát đầynền trời. Tô Di mặc bộ đồ du hành vũ trụ màu xám tro, đầu đội mặt nạdưỡng khí, ngồi ở vị trí điều khiển, đẩy nhẹ cần lái. La Khê Nho ngồi ởghế bên cạnh, gật đầu nói: “Được rồi Tô Di, chúng ta đã cách tầng khíquyển khá xa rồi đấy. Cần phải quay lại thôi! Các thao tác trong quytrình hạ cánh cô còn nhớ hết chứ?”
Tô Di gật đầu. “Tôi nhỡ kĩ mà. Đại ca, phiếu ăn hôm qua tôi tặng anh và chị nhà, chị nhà có thích không?”
La Khê Nho nghe vậy thì nhất thời đỏ mặt, nói: “Thích! Thích lắm! Đã nhiều năm như vậy nhưng tôi chưa lúc nào đưa cô ấy đi ăn ở một nhà hàng caocấp đến thế! Chị dâu cô nói…”
Giọng nói của La Khê Nho xuyên quamặt nạ dưỡng khí, ong ong truyền tới, Tô Di chỉ gật đầu, mỉm cười lắngnghe. Nhưng trong đầu cô lại vang lên những giọng nói khác.
“Bình thường mà nói, phụ nữ đối với tôi chỉ có một tác dụng duy nhất.”
“Đây là món quà Cục trưởng Thương tặng cô, một chiếc máy bay chiến đấu.”
“Khi nào Cục trưởng Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/39792/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.