Ba người máy lãnh đạo cấp cao nhất cùng ngồi trong phòng chỉ để chờ tin tức của một người phụ nữ.
Hình Kỳ Lân trong lúc nhất thời kích động đã đưa Tô Di đi, lúc này, nghethấy Hình Nghị chấp nhận lùi bước thì cũng hơi cảm động. Hắn hỏi HìnhNghị: “Đứa bé đâu? Hiện tại, nó chính là mạng sống của cô ấy.”
Hình Nghị nói: “Đang ở trên tầng” rồi quay sang cảnh vệ. “Bế thằng bé xuống đây!”
Hình Diệu vốn đang ngồi dựa vào sofa, nghe thấy vậy thì thay đổi tư thế, cơthể hơi nghiêng về phía trước, nhìn chằm chằm lên trên tầng, hỏi: “Đứabé ư?”
“Là con trai của Tô Di.” Hình Kỳ Lân giải thích: “Người phụ nữ đó tên là Tô Di.”
“Tô Di…” Hình Diệu nhẩm đi nhẩm lại cái tên này.
Một tiếng khóc “oa oa” nỉ non của trẻ con vang lên, gã cảnh vệ người máy có vẻ mặt vô cảm, ôm đứa trẻ đi xuống, đặt nó vào trong vòng tay của HìnhNghị.
Hình Nghị đón lấy đứa bé một cách thuần thục, nhìn nó mộthồi rồi nói với Hình Kỳ Lân: “Khi cô ấy quay về thì trả lại con cho côấy.”
Kỳ Lân cảm thấy hơi lúng túng. “Ngài chỉ huy…”
Hình Diệu đột nhiên đứng bật dậy, đi tới trước mặt Hình Nghị, cúi đầu nhìn đứa bé đang nằm trong lòng hắn, nói rất nhanh: “Con?”
Đứa bé vốn đang nằm trong lòng Hình Nghị, đôi mắt đen láy, to tròn nhìnHình Nghị chằm chằm, nghe thấy giọng nói của Hình Diệu liền quay sangnhìn. Nó nhìn khuôn mặt người máy của anh nhưng không hề sợ hãi mà cườikhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/3015695/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.