Du Mặc Niên sa sầmnét mặt, đang định nói thì thư ký Tạ đã mở miệng trước: “Ngài Thịtrưởng, đây là mệnh lệnh chính thức của Tổng thống, mong ngài đừng làmkhó tôi. Bên ngoài đã bố trí xe chuyên dụng, đưa ngài tới sân bay, Tổngthống đang đợi ngài ở thành phố Thiên Không.”
Sắc mặt Du Mặc Niên hoàn toàn căng cứng. Thư ký Tạ không nhìn anh ta nữa mà nhìn sang Tô Di, hỏi: “Vị này là?”
Du Mặc Niên lạnh lùng nói: “Cô ấy là bạn tôi, không liên quan gì tới chuyện này, để cô ấy đi.”
“Vâng!”
Có vẻ như thư ký Tạ thực lòng không muốn đắc tội với Du Mặc Niên, đám cảnh vệ cũng không làm khó Tô Di, vì thế, cô dễ dàng thoát khỏi phủ Thịtrưởng một cách an toàn. Cô lần nữa ngẩng đầu, nhìn trận địa uy hiếptrên bầu trời. Liếc mắt thấy những chiếc chiến thuyền rõ ràng lớn hơnban nãy, chứng tỏ sự uy hiếp đang càng lúc càng gần.
Cô suy nghĩvề các phương thức vượt ngục của Mạnh Hi Tông, có thể anh ta sẽ trongứng ngoài hợp, hối lộ mua chuộc, thậm chí cũng có thể là trực tiếp pháimột đội Lính đánh thuê xâm nhập vào thành phố cứu người. Nhưng hóa ra,sự việc lại không như cô nghĩ. Không hề có sự thỏa hiệp, càng không cókhái niệm “chạy trốn”, mà là trong nháy mắt bao vây tứ phía. Nghe giọngđiệu của Du Mặc Niên thì đến phút cuối cùng, đội Lính đánh thuê còn bắtbí được của Liên minh một khoản.
Cô thậm chí còn hoài nghi, thựcra Du Mặc Niên không hề hiểu rõ lợi thế và bất lợi trong việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/3015571/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.