Hoàn thành được việc muốn làm, những ngày sau đó, Tô Di không còn nhớ tớiMạnh Hi Tông nữa mà luôn thăm dò tung tích của Lăng Tranh ở phủ Thịtrưởng. Nhưng giữa vũ trụ bao la này, Lăng Tranh cứ như đã hoàn toànbiến mất. Sống không thấy người, chết chẳng thấy xác.
Ba ngày sau, Du Mặc Niên một lần nữa mời Tô Di đến phòng làm việc.
Không giống lần gặp trước, lần này, trông anh ta có vẻ u buồn. Vừa thấy TôDi, Du Mặc Niên liền mỉm cười hiền hậu. “Tôi gọi cô qua đây là để cho cô gặp một người.”
Tô Di thoáng chút giật mình, phía sau bỗng truyền đến một giọng nói trầm thấp: “Tiểu Di!”
Cô ngập ngừng một chút rồi mới quay đầu nhìn, nụ cười trên môi trở nên cứng đờ. “… Lý đại ca?”
Nếu có thể đặt trong lòng cô một chiếc máy thăm dò thì sẽ dễ dàng phát hiện ra, dưới vẻ ngoài bình tĩnh đến có phần đờ đẫn, tâm trạng cô lúc nàyđang hết sức căng thẳng.
Tại sao Lý Tích Trung lại xuất hiện ở phủ Thị trưởng?
Lẽ nào anh ta là gián điệp hai mang?
Nghĩ lại, bản thân chưa từng nói rõ với anh ta ý đồ của mình, trong lòng côbất giác cảm thấy vững tâm hơn. Lý Tích Trung vẫn vậy, vẻ mặt vô cùngthật thà, thiện lương, chỉ là ánh mắt đen sâu thẳm hơn bình thường, vẻmặt thì uể oải. Anh ta tiến lên phía trước, ôm cô vào lòng, khẽ thở dàimột tiếng. Tiếng thở dài này vô cùng xúc động, ngay cả Du Mặc Niên nhìncảnh hai người ôm nhau, ánh mắt cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang/3015569/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.