Tiểu Hắc từ phản kháng dần buông xuôi, cô biết bản thân không thể nào làm lại con vật to lớn này, bất lực nằm ở dưới nền đất rên rỉ:
" Tha. Cho. Tao. Đi. Mà...".
Con báo chẳng mảy may nghe theo, còn tận hưởng ngáp ngáp vài cái rồi thi thoảng sẽ liếm người cho cô, vừa mới tắm xong lại ướt một mảng, dường như nó không thích hương hoa trên cơ thể cô, còn có lòng tốt giúp cho cô làm sạch.
Cô nhìn lên trần nhà cao vời vợi, nghĩ đến tương lai mờ mịt phía trước, bỗng chốc gương mặt của người đàn ông xuất hiện trong tầm mắt, Xích Diễm giải quyết xong công việc liền trở về, nhìn thấy thú cưng đang nằm chắn ngang đường còn thích thú phe phẩy đuôi thì có chút tò mò mà tiến tới, hắn nhìn thấy cô bị đè ở dưới sàn, cười phì:
" Dường như em đang chơi rất vui nhỉ?".
Tiểu Hắc mặt đỏ bừng căm hờn mà nhìn hắn:
" Mau kéo nó ra".
" Sao phải làm thế? Ái phi của ta rất thích em, có muốn vào hậu cung cho vui không?".
Cô cắn răng nghiến lợi, người đàn ông đứng đó quan sát thêm một lúc mới ra lệnh cho báo hoa mai rời khỏi người cô, nó đứng lên, Tiểu Hắc có cảm giác như được giải thoát.
Quá đáng sợ rồi, cái này còn hơn cả bị bóng đè nữa.
Hộ vệ nằm ở trên nền đất, cô duy trì tư thế này chẳng biết đã trôi qua bao lâu rồi, bây giờ cơ thể như sắp gãy, tay chân tê rần không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893262/chuong-32.html