Sáng hôm sau vốn dĩ cô muốn ở trong phòng để tránh mặt nhưng ai có ngờ đâu người đàn ông lại tìm đến tận nơi rồi đứng ở bên ngoài lớn tiếng gọi:
" Đi ăn thôi, bỏ bữa không tốt cho sức khoẻ đâu".
Tốt cái gì mà tốt, cô không gặp hắn thì mới tốt đấy!!!
Tiểu Hắc quấn mình vào chăn, giả điếc. Sau chuyện đêm qua thì dù có cho tiền cô cũng không muốn gặp lại hắn.
" Tiểu Hắc, ta biết em thức rồi, mau ra ngoài đi, nếu không ta xông vào bên trong rồi cùng em nằm trên chiếc giường ôm ấp...".
" Tôi dậy rồi!!!" - Còn chưa nói hết câu thì cánh cửa đã mở ra, người bên trong phòng lao đến che miệng hắn lại, căm tức nhìn chăm chăm.
Xích Diễm nhếch một bên mày rậm, ánh mắt có phần đắc ý nắm lấy cổ tay mảnh khảnh rồi kéo cô đi ra ngoài, luyên thuyên:
" Hôm nay có nhiều đồ ngon lắm, chúng ta phải ăn cho bằng hết để không lãng phí".
Muốn thì tự đi mà ăn, cô thực sự không tình nguyện hợp tác với hắn chút nào.
Hôm qua cô đã tự mình làm xấu mặt mình, khiến cho bản thân ngượng ngùng chỉ muốn đào một cái hố rồi chui xuống, vậy mà hắn lại cư xử như chưa từng có việc gì lớn, thái độ hết sức bình thường.
Tiểu Hắc nhìn thấy thế, trong lòng càng thêm bực dọc.
Xích Diễm kéo cô vào đại diện, thức ăn đã được bày sẵn.
Mở màn buổi tiệc sáng chính là hình ảnh ngoan hiền của Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893225/chuong-49.html