Xích Hương Hương tiếc nuối tiễn Tiểu Hắc ra trước cổng, thất vọng mà nhỏ giọng:
" Chưa gì mà đã phải về rồi, chúng ta... còn chưa nói được với nhau nhiều".
Nắm bắt cơ hội, Tiểu Hắc nhanh chóng lên tiếng:
" Vậy thì... ngày mai tôi lại đến, à... tất nhiên là nếu công chúa không cảm thấy phiền...".
" Sao phiền được chứ, không đâu" - Xích Hương Hương chen lời, dường như sợ Tiểu Hắc sẽ nghĩ ngợi lung tung, nhưng khi nói xong thì lại cảm thấy bản thân làm hơi quá, vậy nên liền nhỏ giọng:
" Ừm, cậu về nhé".
" Vâng".
Tiểu Hắc rời đi, thập tam công chúa vẫn còn lưu luyến đứng ở đó nhìn xe ngựa một lúc lâu, Mễ Lộ đương nhiên nhận ra được cô công chúa này đã dành cho Tiểu Hắc một loại tình cảm đặc biệt, khuôn miệng nhếch lên rồi nói:
" Hình như cậu hộ vệ này cũng thích công chúa lắm, lần nào cô ngỏ lời mời cũng không từ chối mà còn rất vui vẻ đồng ý".
" Đừng, đừng có nói lung tung".
" Tôi nào dám chứ? Nhưng công chúa nhìn cậu ta từ nãy đến giờ mà không nhận thấy ánh mắt của cậu ta rất luyến tiếc hay sao? Cứ như là không muốn rời đi, vậy thì chỉ có một lý do là thích người thôi. Hay là có cơ hội tỏ tình đi".
Xích Hương Hương đỏ mặt:
" Nhưng mà như thế này có nhanh quá không?".
" Được công chúa chú ý đến là diễm phúc của cậu ta rồi, dù có làm tình nhân của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893207/chuong-57.html