Tiểu Hắc gương mặt đỏ lên vì tức giận, tiến đến định nói cái gì đó thì tam hoàng tử đã đứng lên, phủi phủi quần áo rồi vui vẻ mà nói:
" Được rồi, tình cởm của iêm ta nhận, biết giữ mình vì ta như thế thực sự rất tốt\~".
Cô muốn giết hắn.
" Vào thư phòng đi, ta có việc cần nói" - Hắn nói xong liền hiên ngang bước đi.
Tiểu Hắc cứ đứng ở đó, người đàn ông xoay đầu thấy cô chẳng có lấy một chút hợp tác, không tức giận mà còn lấy ra một phong thư đang được nhét vào thắt lưng rồi nhỏ giọng:
" Có nhận ra... đây là gì không?".
" Người muốn gặp tam điện hạ nhiều không kể xiết, gửi thư cũng là việc bình thường".
Hắn nhếch mày, chậm rãi mà hỏi lại:
" Thực sự... không biết?".
" Đã bảo là...".
Khoan đã, niêm phong màu xanh nước biển trên đó là của nhà công tước.
Tiểu Hắc đi đến muốn đưa tay lấy lá thư thì người đàn ông xấu xa giơ nó qua khỏi đầu, và tất nhiên là qua khỏi đầu của cô thôi, chứ thực chất hắn chỉ nhấc tay để ngang tầm mắt của mình.
Tiểu Hắc nhíu mày:
" Đưa cho tôi".
" Lúc nãy em còn bảo ta đọc, sao bây giờ lại trở mặt rồi?".
Cô thực sự không muốn nhiều lời với hắn, cô chờ tin hồi âm của công tước phu nhân đến mức sắp u uất sinh bệnh, chỉ mong đoạt lại thứ có trong tay hắn, nhưng việc mà cô đang làm bây giờ hệt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893206/chuong-58.html