Cô gái nhỏ nắm chặt tay cố nén giận, hãy thông cảm cho kẻ bị bệnh không hề nhẹ.
'' Điện hạ muốn chết trên giường như vậy thì tôi cũng không ngại giúp đỡ đâu''.
Dường như hắn cũng không ngờ cô sẽ nói như thế, gương mặt thoáng chút ngạc nhiên sau đó liền hỏi lại:
'' Em thật lòng muốn giúp ta sao?''.
'' Tất nhiên, nếu ngài muốn thì tôi không ngại xốc ngược rồi trói ngài vào xà nhà, sau đó rải cỏ mèo lên, để cho những sủng phi quấn ngài đến chết''.
'' Nhưng mò ta muốn em quấn cơ\~'' - Người đàn ông lắc lư cơ thể qua lại, cố gắng bộc lộ độ dễ thương để cho cô xiêu lòng nhưng càng khiến cho Tiểu Hắc điên hơn.
Bình tĩnh đi tôi ơi, dù hắn có thực sự muốn chết thì mình cũng không được chém hắn, hành thích hoàng tộc là trọng tội.
'' Tam điện hạ thật biết cách nói đùa, tôi chợt nhớ ra có việc, xin phép'' - Cô cúi chào rồi xoay người đi vào trong.
Xích Diễm không đuổi theo, hắn nhìn cô rồi lại nhìn sang Lương Tri ném bừa cho anh một thanh kiếm rồi nhạt giọng:
'' Ta đang cần bao cát, vào sân''.
'' ???'' - Anh thở dài rồi hỏi:
'' Điện hạ sao lại để cho con tin thảnh thơi như thế, đáng lý phải để cậu ta ở bên cạnh tiện bề trông nom, hay là nhốt vào ngục nhé?''.
Người đàn ông lao đến vung một đường kiếm mạnh mẽ đầy dứt khoát khiến cho anh dù có đỡ được cũng bị lực đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893200/chuong-62.html