Lương Tri sợ hãi vô cùng, anh đi theo điện hạ từ thuở nhỏ, dù có nhảy vào hố lửa thì gương mặt vẫn lạnh tanh, chưa từng như lúc này, sợ hãi đến mức mồ hôi đầm đìa.
Anh vừa mới đánh thức người đàn ông rồi mới xuống đây, cũng may hắn vẫn còn ngủ, nếu thấy được cảnh này thì hiện tại chắc anh đang đi tìm Mạnh Bà.
Nhìn thấy Tiểu Hắc đuổi theo sau, anh hoảng hốt chắp tay vào nhau vái lạy rồi thống thiết nài nỉ:
'' Làm ơn đừng có tỏ ra thân thiết với tôi nữa, hãy cứ coi như tôi là không khí, không nhìn thấy cũng không chạm được''.
'' Nhưng tôi muốn nhờ anh giúp đỡ...''.
'' Dừng! Dừng lại ngay!!!'' - Anh bất lực vò đầu bức tóc rồi nói:
'' Đứng đó, đợi tý''.
'' Anh đi đâu''.
'' Cứ đứng yên đó đi, khi tôi quay lại sẽ hướng dẫn cho cậu''.
Lương Tri chạy đi, Tiểu Hắc cũng khá ngây thơ đứng đó đợi. Cuộc thi sắp diễn ra ở nơi này cô muốn tham gia, nếu có thể dành được giải thưởng lớn thì cũng giúp ích được tương lai sau này.
Ở trong phòng ngủ, người đàn ông nằm ở trewn giường nhíu mày vì bị làm phiền.
'' Điện hạ, ngài thức dậy đi, có việc...''.
Anh còn chưa nói dứt câu thì đã bị hắn ném thẳng cái gối tròn đang ôm vào mặt, Xích Diễm cau có nhíu mày rồi thấp giọng nói:
'' Đã bảo ngươi đừng có làm phiền để ta ngủ, muốn chết à''.
'' Điện hạ, có người nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893199/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.