Người đàn ông nhìn cô chăm chăm rồi hắng giọng, tiếp theo đó tủm tỉm che miệng cười rồi lên tiếng:
" Lần đầu mà em bạo như vậy ư?".
Hắn tiến tới, bả vai thì lắc lư qua lại hệt như một loài động vật không xương, từng ngón tay xoắn xuýt vào nhau rồi tiếp tục cất cao giọng:
" Ngay cả người truyền thống như ta cũng không thể cản bước được em, thấy ghét~".
Nam giọng trầm cố gắng lên cao giọng rồi dẹo qua dẹo lại không cần nói cũng biết nó tởm thế nào, Tiểu Hắc trưng ra gương mặt như bị ép phải ăn chục quả chanh, đưa ánh mắt phán xét lẫn ghê sợ về phía hắn rồi bắt đầu lui ra xa, Xích Diễm đương nhiên không để cho cô toại nguyện, cô lui một thì hắn tiến hai, cho đến khi cô bị dồn vào góc tường không còn chỗ để lùi thì Tiểu Hắc mới miễn cưỡng ngừng lại rồi nhỏ giọng đối với người trước mặt:
" Này... có gì thì từ từ nói đi, anh tránh ra".
" Hu, hôm qua anh vào trong em cũng đâu có tỏ vẻ ghét bỏ thế này đâu".
Nhìn thấy cô liếc mình, hắn biết điều liền nhanh chóng ngậm miệng nhưng vẫn tiếp tục lắc lư cơ thể.
Sau đó không cần hỏi cũng biết việc cô trở về là không thể, Tiểu Hắc chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại dinh thự.
Điều này khiến cho hoàng đế không vui, kế hoạch thay đổi, Xích Diễm cũng bị đồn là kẻ tuỳ hứng. Một vài đại thần còn chỉ trích thẳng hắn ngay trên buổi thượng triều, đối mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893122/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.