Bất cứ đâu cũng vậy, vì một người không quyền thế mà xử tội một người gia thế hiển hách là điều dù có xảy ra thì cũng rất ít ỏi.
Con người mà, lợi lộc luôn được đặt lên hàng đầu. Dù Xích Diễm là người có tài nhưng hắn cũng chẳng thể nào đi ngược lại được đâu.
Cứ cho là hắn hận cô ta đến mức muốn dìm xuống địa ngục thì cũng sẽ bất lực trước thế lực ủng hộ cha cô ta mà thôi.
Nhốt lại ư? Hắn dám đấy, nhưng rất nhanh cũng phải thả cô ta ra mà thôi.
Dứt câu, trên đỉnh đầu liền truyền đến tiếng cười nhạt của người đàn ông, chẳng biết hắn đã đến bên cạnh lúc nào không hay, Mễ Lộ dù trong lòng sợ hãi nhưng lập luận của cô ta không hẳn là sai. Cô ta cố gắng trừng mắt nhìn hắn, nhẹ nhàng nuốt một ngụm nước bọt trấn an bản thân.
Xích Diễm giây trước còn cười thì giây sau liền lạnh như băng nhìn thẳng vào cô ta rồi nói:
" Tham ô ngân khố và kéo bè kéo cánh muốn mưu phản là trọng tội sẽ bị xử tử cả gia tộc, trùng hợp là cha cô cái gì cũng làm. Chúng ta thử đánh cược xem lão ta có cứu được cô hay không".
Người đàn ông nói xong liền rời đi chẳng thèm ngoảnh mặt lại, Mễ Lộ nghe xong chỉ cảm thấy trong lòng thực sự bất an, không thèm chú ý đến hình tượng nữa mà vùng vẫy rồi gào to:
" Không, không được! Việc này không liên quan đến cha em. Mọi việc cứ nhằm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893107/chuong-109.html