Phàm Độ hung hăng dùng tay áo xoa xoa cổ của mình, ném về phía Tạ Cố một ánh mắt hình viên đạn, trong lòng tự nhủ này CMN là bệnh nhân tâm thần trốn viện chạy ra đi!
Cậu xoay người rời đi, trở về tìm trợ lý của ba cùng thầy chủ nhiệm lớp.
Hành lang quen thuộc giờ chỉ dư lại Phàm Độ cùng thầy chủ nhiệm lớp hai người.
Trợ lý của ba cậu đã rời đi, trước khi đi muốn cùng cậu chủ dặn dò một chút nhưng mà lại không nhìn thấy cậu chủ của mình đâu nữa cả.
Cậu chủ nhỏ đã dùng hành động thực tế để chứng minh "Không có việc gì liền bãi triều".
Thầy chủ nhiệm lớp mới họ "Văn", nhưng mà bản nhân cùng tên Văn Trâu Trâu không dính nửa điểm quan hệ với dòng họ, mới vừa 40 tuổi đầu tóc đã trọc như là vùng biển Địa Trung Hải xanh thẳm không có hòn đảo hay mặt đất phía trên, Phàm Độ ở trong lòng cho thầy chủ nhiệm lớp biệt danh kêu là "Thầy trọc".
Thầy trọc dẫn Phàm Độ đi tới trong phòng giáo vụ lấy tài liệu học tập mới, có rất nhiều sách vở mà Phàm Độ đã mua, cậu soạn ra, lấy đi vài quyển tập sách.
Thầy trọc một thân mập mạp ở giữa hè chảy ra một trận mồ hôi, ông phẩy phẩy quạt, hỏi: "Như thế nào trò đều không cầm đi hết? Trở về không chuẩn bị bài mới à?"
Phàm Độ cũng không nhiều lời, thẳng thắn nói: "Chuẩn bị bài xong rồi."
"Thầy vừa mới cùng ba em...... Thư ký trò chuyện, em có phải hay không đã chuyển trường rất nhiều lần?" Thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-cua-hoc-ba-qua-quyen-ru/985508/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.