Phàm Độ lập tức trợn to hai mắt, ĐM đây là cái quái quỷ gì?!
Những người khác bị lôi tới bên trong phòng giáo vụ cũng chậm chạp không muốn động thủ, Chủ nhiệm liền đập bàn tức giận mắng, "Ai không ôm thì trực tiếp trừ điểm và thông báo phê bình trước toàn trường!"
Các bạn học phi thường tự giác, giống như airpods liền tự động ghép thành đôi, nhìn chung quanh toàn bộ phòng giáo vụ, chỉ dư lại Phàm Độ cùng Tạ Cố.
Phàm Độ đem Tạ Cố từ trên xuống dưới đánh giá một hồi, không phải O, ôm một chút cũng không sao đâu nhỉ, cậu cực kỳ không tình nguyện mà nhích lại gần, mở ra vòng tay nói, "Ôm một cái nào."
Tạ Cố liếc mắt nhìn hắn, còn kém đem chữ "Cút" viết ở trên trán thôi.
Hắn không tình nguyện, Phàm Độ càng không tình nguyện, vừa định bỏ của chạy lấy người, thanh âm của thầy chủ nhiệm liền vang lên, "Các em dám không ôm! Nhanh lên ——!"
Phàm Độ không dám chần chừ, một tay đem Tạ Cố kéo vào trong lồng ngực của mình, tay chân vừa mới tiếp xúc trong chớp mắt, Phàm Độ rõ ràng cảm giác được Tạ Cố bỗng chốc run rẩy.
Sợ ôm?
Phàm Độ coi như là người thành thật, chỉ là ôm hờ eo Tạ Cố, không có ôm hết người vào lòng, tâm trạng có phần bay đi chỗ khác đi, nói thầm một câu, "Eo thon đấy."
Tạ Cố kề sát lại lỗ tai Phàm Độ, thở ra hơi thở ấm áp, thanh âm còn mang theo một chút trêu tức, "Thon không?"
Phàm Độ lỗ tai liền lập tức tê dại, âm thanh xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-cua-hoc-ba-qua-quyen-ru/985507/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.