Hai tuần sau...
Một hôn lễ hết sức giản dị được diễn ra ở một cánh đồng hoa lưu ly. Đây là thứ mà Hàn Thước đã dốc hết lòng để chuẩn bị chỉ vì ngày quan trọng này. Từ khi gặp lại Tiêu Yến, anh đã mua lại mảnh đất này và trồng đầy một vườn hoa lưu ly tím.
Vốn định làm cho thật lớn nhưng Tiêu Yến lại nói cô không thích nên anh mới đồng ý tổ chức hôn lễ một cách giản dị như thế. Nhưng cũng tốt, lưu ly là thứ bắt đầu cho tình yêu mà cô dành cho anh, vậy thì hãy để lưu ly minh chứng cho hạnh phúc của hai người.
Hàn Thước hôm nay lại đẹp trai hơn bình thường. Anh một thân tây trang chỉnh tề, vest trắng nghiêm túc nhìn mình trong gương mà không thể giấu nổi nụ cười. Âu Dương Tử và Văn Thành đứng bên cạnh không nhịn được mà đâm thọc vài câu.
"Văn Thành à! Tổng giám đốc của cậu trở thành kẻ ngốc rồi."
"Âu Dương Tử! Anh thật là không biết gì cả. Cái này gọi là sức mạnh của tình yêu."
"Có câu cười người hôm trước hôm sau người cười. Tôi chống mắt lên xem."
Hàn Thước lạnh nhạt bỏ lại một câu rồi đi ra ngoài, anh lấy điện thoại gọi cho Tử Văn.
"Đến đâu rồi?"
"Đừng có hối nữa, tới rồi đây."
_____________
Trong phòng trang điểm, Hy Y và Tử Lan cứ ngắm Tiêu Yến mãi không thôi. Hôm nay Tiêu Yến rất đẹp. Gương mặt cô vốn đã rất xinh xắn giờ điểm thêm chút son phấn càng trở nên diễm lệ. Khoác lên mình bộ váy cưới trắng tinh được nhà thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-cung-cua-anh/778533/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.