Tiêu Yến cựa mình tỉnh dậy thì đã là tám giờ sáng. Bên cạnh cô cũng đã không còn mùi hương quen thuộc của anh nữa. Cô đưa tay tìm điện thoại, mở ra xem thì thấy tin nhắn anh gửi qua Wechat.
[Đồ ăn sáng trên bàn. Anh đến công ty tối sẽ về.]
Đôi mắt xinh đẹp lấp lánh ý cười, bàn tay mềm mại lướt trên bàn phím gõ chữ trả lời.
[Vâng! Em đợi. ]
Tin nhắn gửi đi, Tiêu Yến bỗng giật mình. Cô và anh sao lại giống như một cặp tình nhân đang yêu nhau vậy nhỉ! Cảm giác này thật sự rất lạ... Nhưng cũng rất tốt.
Tiêu Yến lười biến nằm trên giường lướt điện thoại, mãi một lúc sau cô mới bước xuống giường đi vào phòng tắm. Xém chút là cô quên mất, vẫn còn một cô em gái bị bỏ rơi...
Tiêu Yến thay quần áo xong thì liền ngồi vào bàn ăn sáng. Nhìn bữa sáng mà anh chuẩn bị cho cô, Tiêu Yến cảm thấy được yêu là một chuyện vô cùng hạnh phúc. Bữa sáng này cũng vì thế mà trở nên ngọt ngào hơn.
Cổng nhà có người bấm chuông cửa, Tiêu Yến vội vàng chạy ra ngoài. Hy Y đứng khoanh tay trước ngực, ánh mắt thất vọng nhìn Tiêu Yến lắc đầu.
"Chị hai...Chị đúng là quá nhẫn tâm."
Gặp lại chồng cũ muốn nối lại tình xưa mà nhẫn tâm vứt bỏ cả em gái. Hy Y bày ra cái bộ dáng khóc nhè ôm lấy Tiêu Yến mà làm nũng.
"Em đúng là đáng thương! Bị chị nhẫn tâm vứt bỏ rồi..."
"Dừng! Muốn gì nói đi."
"Chỉ có chị hai là hiểu em nhất. Mình đi shopping đi."
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-cung-cua-anh/778518/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.