Kẻ xấu xa nào đó không nhịn được mà bật cười khi nhìn thấy biểu cảm bất lực của Tiêu Yến. Hàn Thước khoanh hai tay trước ngực, lười biếng ngồi xuống ở chiếc ghế cạnh đó. Anh thích thú nhìn cô, đôi mắt không giấu được ý cười.
"Em có giỏi thì nói là không nhận cậu ta đi!"
"Cút!"
Tiêu Yến thẹn quá hóa giận, lạnh lùng liếc anh một cái rồi quay sang nói với cậu nhóc. Truyện Dị Giới
"Em vào đây nói chuyện với chị!"
Cậu nhóc lặng lẽ đi vào theo cô. Tiêu Yến bảo cậu ngồi xuống, lịch sự rót cho cậu cốc nước rồi cũng ngồi xuống đối diện cậu. Kẻ mặt dày kia lại không biết xấu hổ, đứng dậy rồi đi đến ngồi xuống bên cạnh cậu ta. Anh đưa đôi mắt vô số tội nhìn về phía cô.
"Bà chủ! Tôi cũng muốn uống nước!"
Có trời mới biết trong lòng Tiêu Yến lúc này đang có suy nghĩ gì. Nếu như có thể, cô rất muốn đạp cho anh một cái rồi thẳng tay đuổi người. Nhưng bây giờ lại đang ở trước mặt người khác, nếu làm vậy e là không tốt lắm. Cuối cùng, cô vẫn đứng lên và đi lấy nước cho anh. Sau khi làm xong, cô ngồi xuống và bắt đầu hỏi chuyện cậu nhóc.
"Em tên gì?"
"Em là Hạo Thiên, năm nay hai mươi ba tuổi!"
"Hai mươi ba? Ồ! Vậy là lớn tuổi hơn tôi rồi?"
"Cứ cho là vậy!"
"À! Anh vẫn đang đi học?"
"Không! Tôi đi làm rồi!"
"Anh làm gì?"
"Một công việc nhàm chán. Không phải sở thích của tôi."
"À! Vậy anh muốn làm ở đây?"
"Đúng vậy! Tôi có kinh nghiệm pha chế!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-cung-cua-anh/778497/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.