Thiệu Dĩ Ninh quyết định trốn đi một khoảng thời gian. 
... Không phải vì cậu hôn hôn, mà là vì xấu hổ. 
Thân là nhân loại, lại thừa dịp nghiện bạc hà mèo, hôn một con báo đen, quá thẹn thùng. 
Còn tốt, Già Lâu là báo đen, không phải nhân loại, anh sẽ không hiểu sai nhỉ? Cậu lại không cố ý. 
Cái này, cậu không còn mặt mũi gặp người... gặp báo! 
Vì thế, mấy ngày kế tiếp, Thiệu Dĩ Ninh đều ngoan ngoãn ở trong đàn sư tử, không có chạy loạn khắp nơi. 
Mẫu Sư đối với việc này rất vui mừng. 
Ngay từ đầu, nàng cũng không muốn cho nhãi con tiếp xúc với Già Lâu lắm, nhưng bởi vì Già Lâu là người mang tiểu miêu nhãi con lại đây, nàng mới mặc kệ hành vi của mèo con. 
Lúc sau, ngao ô tộc tới, nàng càng lo lắng. 
Tiểu miêu nhãi con nhỏ như thế, đáng yêu như thế, lỡ đâu bị đám gia hỏa ngao ô tộc dã man tàn bạo va đập phải thì sao giờ? 
- -- Nàng hoàn toàn không lo lắng tiểu miêu nhãi con sẽ bị thương khi gặp ngao ô tộc, bởi vì nhãi con đáng yêu như vậy, làm sao có khả năng có động vật nào nhẫn tâm thương tổn! 
Nếu có, đó không phải là động vật bình thường! Là trứng thối lớn tàn ác! 
Tình thương của Mẫu Sư bạo phát, hận không thể mỗi ngày nâng mèo con trong lòng bàn tay. Nghĩ đến đây, nàng vươn đầu lưỡi, lại một lần nữa làm sạch giúp tiểu miêu nhãi con. 
Từ trên xuống dưới, từ trái sang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-tren-dai-thao-nguyen/2629539/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.