Cứ mỗi tháng một lần, ngoài thứ bảy chủ nhật, Vọng Cơ có thể xin nghỉ phép một ngày trong tuần. Ngày thứ hai sau khi ở cùng Tiểu Trạch, Vọng Cơ thật sự xin nghỉ
"Tiểu Trạch, dậy mau. Anh làm đồ ăn sáng rồi đây nè"
Dụi dụi đôi mắt mèo con còn ngấn nước, bé con bật dậy đi đánh răng, rửa mặt
Vọng Cơ luôn chuẩn bị sẵn một cái bàn chảy đánh răng và một cái cốc dự phòng trong phòng tắm. Vừa hay, Tiểu Trạch có mà dùng
Bước từng bước chập chạm xuống nhà bếp, Tiểu Trạch vô ý đụng vào ca ca xinh đẹp của cậu. Mặt bé con đỏ ửng
"Hửm? Mặt em sao vậy? Có phải bị sốt rồi không?"
"Không... em không sao, chỉ là chưa tỉnh ngủ thôi ạ. Ca ca, hôm nay anh không đi làm ạ?"
Vừa loay hoay mang thức ăn ra bàn, Vọng Cơ vừa nói với ra
"Hôm nay anh xin nghỉ phép, có nhiều thời gian ở cùng với em. Sẵn tiện, còn vài chuyện muốn nhờ em làm giúp"
"Chuyện gì vậy ạ? Ca ca cứ nói, em sẽ làm mà"
Bật cười thành tiếng, Vọng Cơ trả lời một cách hời hợt
"Chuyện anh muốn nhờ em làm đơn giản lắm. Đợi ăn sáng xong, anh hướng dẫn cho em. Chịu không?"
"Vâng ạ ~"
Kéo ghế ra khỏi bàn, Vọng Cơ ngồi xuống. Không để ý rằng, đằng kia đang loay hoay tìm cách trèo lên. Hình ảnh trông vô cùng hài hước
"Này, em làm gì vậy?", vừa nói vừa cười, nhìn cậu còn xinh hơn hàng ngày gấp bội. Đổi một chiếc ghế thấp hơn cho Tiểu Trạch, cuối cùng hắn cũng chịu yên phận. Ngồi thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-nha-toi-hac-hoa-roi/237743/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.