Chiếc trực thăng bay chậm lại rồi dần đáp xuống nóc của tòa nhà tập đoàn Hồ Thị. Bốn năm tên thuộc hạ mặt mày lấm lem, áo quần sạm đen thuốc súng lật đật nhảy xuống trước, chia nhau đỡ lấy Hồ Đại Vỹ và Cẩn Nhi. Ngọc Doãn cõng Lã Thanh xuống ngay sau, nặng nề trở vào trong.
Lúc chỉ có hai người trong cầu thang máy, anh mới nghe được giọng nói yếu ớt của nhỏ:
- Về Cẩn Nhi... em biết anh đau lòng...
- Đừng nhắc đến cô ấy.
Anh cự tuyệt ngay lập tức khi Lã Thanh nhắc đến cô. Bầu không khí lúc này căng thẳng đến nghẹt thở. Nhỏ thấy tim mình nhức nhối, rốt cuộc chị ấy đối với anh là gì? Đã là một phần của Hắc Hồ, không phải hi sinh là điều tất yếu hay sao?
Nhỏ cào cào vai áo anh, hai hàm răng nghiến chặt ngăn nước mắt chảy ra.
Ra khỏi thang máy, anh nhanh chóng đưa Lã Thanh xuống văn phòng chủ tịch, nơi Đại Vỹ đang ngồi yên vị trên chiếc ghế bọc da, đôi mắt vẫn nhắm nghiền như chưa hề có dấu hiệu tỉnh dậy. Ngọc Doãn ho khẽ vài tiếng đánh động, hắn mới từ từ mở mắt. Hắn ngồi thẳng dậy, tay day day thái dương vẻ mệt mỏi.
- Doãn, gọi tài xế lái xe đến đây. Chúng ta tới bệnh viện.
- Cô ấy đâu?
Hắn ngẩng lên nhìn anh. Tròng mắt anh đỏ quạnh, khuôn mặt anh tuấn lúc này mang đậm vẻ buồn thương. Hắn thở dài một tiếng, rồi gắng gượng đứng dậy, lảo đảo tiến về phía anh.
- Tôi đã cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-mau-noi-yeu-toi-di/2192586/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.