- Á! - Hồ Đại Vỹ mạnh bạo đẩy một ngón tay vào nơi tư mật của Tử Đan, làm nó không kìm được tiếng rên của mình.
Nó nhăn nhó, ôm chặt lấy cổ hắn. Sau vài lần bị hắn quần tới quần lui, nó đã quá mệt mỏi với việc phải chống trả rồi, đằng nào cũng thoát không nổi, có cố cũng chỉ làm hắn thêm hứng thú mà thô bạo hơn với cơ thể nó thôi.
- Nhẹ thôi... Đại Vỹ chết tiệt... - Nước mắt nó trào ra, vẻ đau đớn lắm.
Hắn ngước lên nhìn, thấy nó khóc cũng xót, nhưng dừng bây giờ thì mất mặt quá, đường đường là Hồ Đại Vỹ đừng trên vạn người, vậy mà lại vì vài giọt nước mắt mà mủi lòng sao.
- Đau à? - Giọng hắn ấm áp hẳn, hai tay vòng qua ôm lấy eo nó.
Nó nấc lên từng tiếng, vùi đầu vào ngực hắn, gật gật.
- Thế thôi, không làm nữa.
Đại Vỹ yêu chiều hôn môi nó, chiếm lấy vị hảo ngọt coi như bù đắp vì lần này hắn chấp nhận dừng lại. Tử Đan ngồi dậy, dụi dụi mắt, ngạc nhiên nhìn hắn.
- Sao? Hay em muốn tiếp? - Hắn nhếch môi, đỡ cổ nó kéo lại gần.
- Không có... - Tử Đan bĩu môi - Bình thường anh không có dễ tính vậy.
Hắn bật cười thành tiếng, cũng là lần đầu tiên nó thấy hắn cười tươi đến vậy, thật chẳng khác nào một nam thần mà. Đại Vỹ kéo nó nằm xuống, ôm ghì vào người mình:
- Đáng lí hôm nay em sẽ bị phạt, nhưng coi như tôi tha em lần này... - hắn nhéo mũi nó - thay vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-mau-noi-yeu-toi-di/139577/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.