An Thái mặt mày tái mét, bộ dạng cô ta nhìn thê thảm thế kia thôi, nhưng nếu không có cảnh sát ở đây, cô ta đã có thể nhảy tới đánh nhau với Chu Chí Bằng rồi.
Cảnh sát nhanh chóng lấy điện thoại của Chu Chí Bằng, bật ngay đoạn thu âm mà hắn chỉ. Quả nhiên, đó là đoạn hội thoại giữa An Thái và Chu Chí Bằng. Tùy có chút khó nghe và hơi rè, nhưng nghe qua thôi cũng có thể nhận ra ngay đó là giọng của An Thái. Cô ta giao dịch với Chu Chí Bằng một số tiền lớn để hắn giúp cô ta bắt giữ tôi. Điều đáng sợ hơn, đến nỗi nhóm Hàn Nặc Minh cũng phải giật mình, cô ta thậm chí còn bảo hắn ta giết tôi nếu có chuyện gì xảy ra.
"Tôi..." An Thái lắp bắp, mặt xanh như tàu lá chuối.
"Còn là học sinh cấp 3 đã như thế, lớn lên còn làm được gì nữa?" Chi Lộ liếc mắt với An Thái.
"Cô nói gì?" An Thái quay đầu lại, trợn mắt với Chi Lộ, hòng đánh cô.
Lúc này, người đàn ông đứng tuổi đứng ngoài cửa mới bước vào, ông ta lúc nãy trông bộ dạng có chút quê mùa, ai ngờ nhìn gần, cùng với tác phong ấy thì ông ta lại toát lên một vẻ sang trọng đầy uy nghiêm. Ông bước tới chỗ An Thái, giáng một cú tát xuống mặt cô.
"Đủ rồi! Đừng làm loạn nữa! Quả nhiên là ta chiều quá nên con sinh hư!"
An Thái trợn tròn mắt nhìn ông, tay ôm lấy bên má đang đỏ ửng, rát tê người. Miệng lắp bắp mãi mà không nên tiếng. Ông quay sang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-la-de-yeu-thuong/1325467/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.