"Tào lao!" Tôi đỏ mặt cãi.
Thích hắn ta có mà tự mình rước hoạ vào thân?
"Chỉ sợ cái não cậu nó suy nghĩ khác xa với những gì cậu thể hiện ra!" Chi Lộ tiếp tục nói.
Cãi não nó khác với những gì tôi thể hiện ra? Là gì vậy?
"Tớ chịu cậu luôn rồi!" Chi Lộ bất lực đưa tay lên đỡ trán, "Vậy thế này nhé! Tớ sẽ nói cho cậu cái này, cậu cố mà nhớ rồi sau này sẽ hiểu!"
"Được!"
"Lúc nào cậu thấy khó chịu, bức bối trong người khi thấy người ấy đi cùng với một cô gái khác, tuy nhường nhịn nhưng luôn mong ước cậu ta không ở bên cô gái đó nữa, chỉ muốn cậu ta ở bên mình, tuy ích kỉ một chút nhưng đó chính xác là ghen!"
"Dài thế!" Tôi nhăn nhó.
Gì chứ Chi Lộ sao mấy thứ tình cảm này lại hiểu biết sâu rộng thế? Cứ tưởng cô nàng chẳng có hứng thú gì về tình yêu cơ mà.
"Dài gì mà dài! Câu đó là ngắn lắm rồi đấy! Cậu phải nhớ cho tớ! Hiểu chưa?" Chi Lộ lườm tôi một cái.
"Được rồi!" Tôi phụng phịu nói.
Mặc dù về KTX cùng với Chi Lộ đỡ buồn hơn hẳn nhưng trong lòng tôi vẫn cứ thấy thấp thỏm sao ấy. Thỉnh thoảng cứ ngoảnh lại phía sau, thấy không có ai lại thở dài quay đầu lại đi tiếp.
Không biết hai người bọn họ nói cái gì mà lâu thế? Tôi tò mò, nóng ruột lắm rồi.
"Ế! Sao hai người về cùng nhau?" Ninh Ngọc thấy tôi và Chi Lộ cùng về một lúc thì cất tiếng hỏi.
Cô nàng thấy lạ cũng đúng. Vì lúc ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-la-de-yeu-thuong/1325453/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.