Ba ngày thi cuối cùng cũng trôi qua, vừa vặn đến cuối tuần nên Diệp Ly được thả lỏng không ít.
Cô nắm dây xích đu, thở dài thườn thượt nhìn bóng cây bạch dương in lên ráng chiều vàng. Theo lịch thì hẳn hôm nay cô phải đi đến sân tập rồi, nhưng từ sáng sớm Trình lão đại đã thông báo hôm nay nghỉ, chưa kịp để cô vui mừng thì hắn đã lôi cả Tứ trụ vội vàng đi đâu đó. Thậm chí giờ cơm trưa cũng chẳng thấy mặt mũi đâu, để một mình cô bơ vơ trong căn biệt thự rộng lớn, Diệp Ly sắp chán chết rồi.
Mở điện thoại lên, tình cờ Chu Nhã nhắn tới:
[Nhã thích nam thần: Ly Ly ới, cậu có muốn đến thư viện thành phố học với mình không?]
Chợt nhớ ra trong thư viện của Trình Khắc Ngật không có sách tiếng Ả Rập, mấy sách sinh học dày cộp cô cũng đã đọc hết, vậy thì vừa hay dịp này đi mua sách luôn vậy.
[Trình Trình Trình: Ok.]
[Nhã thích nam thần: Tớ đến nhà cậu được không?]
[Trình Trình Trình: KHÔNG ĐƯỢC! TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC!]
Thái độ từ chối này khiến cô nàng hơi tổn thương, thế là hì hục hỏi lại:
[Nhã thích nam thần: Whyyyyyyyyy?]
Còn vì sao nữa? Nếu như cô ấy không muốn đầu mình nở bung ra hoa thì cứ việc. Tất nhiên, Diệp Ly sẽ không nói huỵch tẹt ra như thế:
[Trình Trình Trình: Nói chung gặp nhau trước cửa thư viện nhé.]
[Nhã thích nam thần: Ò.]. Truyện Hài Hước
...----------------...
Lâm Bình tỉ mỉ cột chùm tóc đuôi ngựa, chỉnh trang tóc mái, quét một lớp son hồng tự nhiên lên môi, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-cua-ong-trum-mafia/454174/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.