"Đừng sợ, tôi cho em uống sữa."
Mèo con vùi cả thân thể nhỏ nhắn vào bàn tay của hắn, tâm tình hoảng loạn cuối cùng cũng bình tĩnh đôi chút. Dẫu gì sống hai mươi năm, Diệp Ly cũng chưa bao giờ chứng kiến cảnh tượng thế này.
Trình Khắc Ngật không nói gì, thảnh thơi ôm cô đứng kế bên cửa sổ.
Người dân chạy tán loạn, tiếng đạn nổ vẫn vang ùm trời, những mảnh bóng bay rực rỡ sắc màu cứ như pháo hoa rơi xuống, trang trí thêm cho tiếng hét, tiếng khóc quỷ kêu ma gào, decibel hợp lại cứ như đang trình diễn bản hòa tấu đầy drama nào đó.
Hắn để Diệp Ly nhìn cảnh tượng trước mắt, giọng điệu rõ ràng vang lên:
"Thật đẹp."
Diệp Ly cố tìm cảm xúc thất kinh, bàng hoàng, hoặc tức giận và thậm chí là cả vui vẻ trong câu nói đó, nhưng hoàn toàn không thấy. Ngữ khí nhàn nhạt, bí ẩn mà nguy hiểm.
Cô không nói gì, Hạch Sâm, Kim Văn và Bảo Điện bên cạnh sớm đã ngứa ngáy tay chân. Bọn họ như ngồi trên đống lửa, à không, phải là như những con thú đang đói khát, vẻ mặt thèm thuồng hoang dã mong muốn xé xác con mồi. Rồi như chỉ chờ cái gật đầu của người đàn ông đó, cả đám huýt sáo lao ra.
Trong căn phòng vẫn còn vương mùi nước trà thơm phức, bên cạnh là Hank sớm đã cuộn tròn người dưới đất, ngoài cửa truyền ra tiếng hét hưng phấn của Bảo Điện.
Nhận lấy sữa từ tay thuộc hạ, hắn đem nó nhét vào trong lòng cục bông nhỏ. Đương lúc chỉnh sửa tư thế thoải mái cho cô, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-cua-ong-trum-mafia/454158/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.